Chiều ngày hôm sau, quản lý của Lục Thừa An cùng người của công ty chị em nhà Hạ đã vội vàng chạy đến đảo Sulilan. Tối hôm trước vừa nhận được tin tức, hai bên sống chết thế nào cũng đặt một chuyến bay sang. Nếu không phải Sulilan miễn thị thực, mà họ lại còn tốn tiền thì căn bản không thể nào đến nhanh như vậy.
Chuyện này không biết bị ai tiết lộ, nhưng vì cảnh sát giữ bí mật nên nói rất mơ hồ, công chúng chỉ biết trong ê
-kíp có một Omega ph*t t*nh dẫn đến Lục Thừa An cũng bị động ph*t t*nh. Trong nước, fan trên mạng lập tức khơi mào một trận khẩu chiến, Lục Thừa An bị bôi đen không còn chỗ nào sạch, fan của Lục Thừa An và Mễ Phi thì xé nhau đến máu chảy đầu rơi.
Người của hai công ty quản lý vẫn chưa rõ nguyên do, trong lúc qua lại trách móc, đã cãi nhau một trận ngay trên máy bay, suýt khiến chuyến bay bị hủy. May mà quản lý Tiểu Mạnh của Lục Thừa An kịp thời bình tĩnh lại. Dù Hạ Nguyệt có toan tính gì thì quan trọng nhất vẫn là nhanh chóng tới nơi xem tình trạng nghệ sĩ nhà mình.
"Bất kể có là chuyện gì đi nữa, con chó nào muốn hút máu người, tôi tuyệt đối sẽ không tha cho một con nào!" Tiểu Mạnh nói thế khi vừa tới.
Chương trình tạm thời dừng quay. Buổi sáng Lục Thừa An đã được đưa ra khỏi căn nhà gỗ để khâu vết thương. Lúc tự mình rạch da thì anh ta xuống tay rất tàn nhẫn, nhưng đến khi khâu thì lại mềm nhũn vì anh ta sợ kim.
Đáng tiếc, Mễ Phi vẫn còn bị anh ta giày vò đến mức không xuống giường nổi. Khi Lục Thừa An khâu vết thương quản lý cũng chưa đến. Ngoài mấy trợ lý theo quay không mấy quen thuộc thì chỉ còn lại Lăng Triệt và Hứa Đường Chu.
Sáng sớm, tâm trạng Lăng Triệt đã không tốt. Anh vốn không quen dậy sớm, lại bị ép ngủ một đêm trên chiếc sofa chật chội đến mức không duỗi thẳng chân được. Ngay cả Hứa Đường Chu cũng chẳng dám bắt chuyện nhiều.
Trong căn nhà gỗ vẫn còn vương lại mùi tin tức tố Alpha của Lục Thừa An. Khác với tin tức tố trừu tượng của Lăng Triệt, hương lan này lại có thể ngửi thấy rõ ràng.
"Triệt Thần! Qua đây đỡ tôi một chút!" Lục Thừa An đầy hy vọng nói, "Làm ơn đó!"
Lăng Triệt lạnh lùng quay đầu đi, trên mặt đã đeo khẩu trang.
Anh thẳng thừng từ chối: "Người anh hôi chết được."
Rõ ràng đã tắm rồi mà Lục Thừa An đành đổi đối tượng: "Chu Chu! Em có thể cho anh nắm tay một chút không, cho anh chút dũng khí thôi, rất nhanh sẽ xong."
Hứa Đường Chu tối qua cũng không ngủ ngon, dưới mắt còn vết quầng thâm nhàn nhạt. Nghe Lục Thừa An nói vậy, cậu vốn định giúp.
Cậu mơ hồ mà bước về phía Lục Thừa An: "Không vấn đề."
Mới bước được một hai bước, người đã bị kéo ngược lại.
Lăng Triệt ngồi xuống trước, không biểu cảm mà nắm lấy tay Lục Thừa An, thúc giục bác sĩ: "Phiền nhanh lên."
Hứa Đường Chu: "???"
Lục Thừa An thở dài: "Cậu sớm thế này chẳng phải xong rồi à, cứ phải bắt tôi gọi Chu Chu....."
Lăng Triệt: "Lục tiền bối, im miệng."
Chưa kịp để Hứa Đường Chu phản ứng, bên ngoài đã có người gọi cậu, là Mặc Mặc.
Lúc này mới hơn bảy giờ sáng, mọi người đều được phát sữa và bánh mì làm bữa sáng, ai cũng như nhau. Có người thức trắng đêm, có người giống Hứa Đường Chu cũng không ngủ ngon, cho nên sân viện toàn là một đám "xác sống" đi lại.
Tất cả đều nhờ hai chị em kia ban tặng, chắc trong lòng ai cũng có oán thán. Hứa Đường Chu còn thấy cái lều ngoài sân đã bị dỡ bỏ.
Không biết sau này sẽ thế nào.
Nói thật, cậu tình nguyện quay lại mấy ngày trước, khi cả nhóm còn vui vẻ hòa thuận. Nhưng tại sao lại có người che giấu tâm tư, muốn dùng vài thủ đoạn để được chú ý hơn?
Đây là lần đầu tiên Hứa Đường Chu cảm nhận được trong giới giải trí cái gọi là "ngoài sáng trong tối, sóng ngầm cuồn cuộn".
Khó trách nhiều người chẳng coi trọng việc bước chân vào giới giải trí, danh lợi che mờ mắt người ta. Theo cậu thấy, Hạ Nguyệt và Hạ Tinh tuy có chút tùy hứng, nhưng tổng thể vẫn khá tốt, ít nhất nhờ những ý tưởng kỳ lạ của họ mà chương trình mới thú vị hơn. Thế mà họ lại chọn con đường như vậy.
Một mặt khác, nhìn cái lều đã dỡ đi, Hứa Đường Chu lại nghĩ, một Omega phải giả trang thành Beta suốt nhiều năm, chắc chắn cũng chẳng dễ dàng gì.
Mặc Mặc hỏi cậu tối qua ngủ có ngon không, quan tâm vài câu, rồi ngập ngừng nói: "Chu Chu, mấy lời trên mạng em đừng để ý, khi nào bàn bạc xong tụi chị sẽ lập tức ra tuyên bố."
Hứa Đường Chu vẫn chưa hiểu: "Chuyện gì?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!