Chương 26: Em đã đếm xong chưa ?

Cơn mưa bên bờ biển rơi xuống thật kỳ lạ, một trận mưa nhỏ chỉ kéo dài hơn hai mươi phút rồi ngừng hẳn, mưa tạnh sương tan đi không bao lâu thì bầu trời lại sáng trong rực rỡ.

"Chúc mừng mọi người đã hoàn thành check

-in địa điểm nổi tiếng trên mạng của ngày thứ ba trong chương trình Chuyến Du Lịch Hoàn Mỹ Của Chúng Ta!"

Bên ngoài sân của căn nhà gỗ nhỏ, máy quay và nhân viên đứng thành một hàng, trên không trung còn có cả flycam ghi hình, chương trình này vốn nổi tiếng với những cảnh quay xuất sắc. Phong cảnh hải đảo cực kỳ tươi đẹp, trong bầu không khí nóng ẩm oi bức, mọi người tuy khó chịu nhưng cũng miễn cưỡng chịu đựng được với cường độ làm việc này.

Ánh nắng mặt trời gay gắt, các khách mời trong sân đều đeo mũ rộng vành, kính râm cùng đủ loại đồ bảo hộ.

Hai chị em họ Hạ cứ cách vài phút lại xịt một lần kem chống nắng để tránh bị đen da. Hai người họ cực kỳ giống nhau, vào lúc mười bốn, mười lăm tuổi đã debut với hình tượng cặp song sinh Beta. Thực tế thì cách nhau gần hai tuổi. Hạ Nguyệt hiện đi theo phong cách "chị đẹp quyến rũ", còn Hạ Tinh lại theo phong cách "loli dễ thương", khiến cho chương trình vốn nam nhiều nữ ít thêm phần dịu dàng, mềm mại.

"Tiếp theo chúng ta còn bốn ngày nữa!" Tiểu Bạch mỉm cười nói: "Đoán xem thứ hạng quỹ tiền của mọi người hiện giờ thế nào?"

Đó đều là lời thừa.

Chỉ nghĩ cũng biết, hạng nhất chắc chắn là cặp chị em họ Hạ – người chiếm ưu thế mạnh mẽ khi được vào ở căn nhà gỗ nhỏ này.

Hạng hai và hạng ba có lẽ không cách biệt nhiều, trưa nay trong trò chơi "giành nguyên liệu trong một phút" tại nhà hàng Bird's Nest, cặp đôi Lục – Mễ vốn dẫn trước nhóm Triệt

- Chu đã không kiếm được chút lợi gì, thậm chí còn tốn kha khá tiền.

Tiểu Bạch nói: "Điều tôi muốn nói với mọi người là, từ tối nay trở đi, sự cạnh tranh này sẽ càng mở rộng hơn! Bên có lợi thế sẽ càng thêm có lợi, còn bên bất lợi cũng sẽ có cơ hội bứt phá. Bởi vì....."

Anh ta cố tình ngừng mấy giây, rồi mới che che giấu giấu nói ra: "Mọi người đều trở nên nghèo rồi! Chú ý, không chỉ nghèo thôi đâu, mà là rất nghèo! Để giảm bớt áp lực này, chúng tôi sẽ công bố toàn bộ 12 điểm check

-in còn lại một lần, mọi người có thể tự lựa chọn để hoàn thành. Điều này có nghĩa là từ tối nay, sẽ không còn hành động tập thể nữa! Hãy chú ý, tổ khách mời nào mỗi ngày hoàn thành nhiều điểm check

-in nhất, sẽ nhận được thêm 500 đồng phiếu mua sắm có thời hạn.

Cảm ơn thương hiệu xa xỉ quốc tế Bufferni đã tài trợ độc quyền cho chương trình!"

Mọi người dần hứng khởi hơn, Mễ Phi là người đầu tiên hỏi: "Phiếu mua sắm có thời hạn là gì vậy?"

Tiểu Bạch đáp: "Trong vòng nửa tiếng, phải tiêu hết toàn bộ 500 đồng này tại cửa hàng tiện lợi được chỉ định. Chú ý, chi tiêu không được nhiều hơn cũng không được ít hơn! Nếu không sẽ bị hủy tư cách, phiếu sẽ được chuyển cho nhóm tiếp theo!"

Vật giá ở Sulilan vô cùng cao, mì gói rẻ nhất cũng từ 25 tệ trở lên.

Nhưng mà... 500 đồng, có thể mua được biết bao nhiêu thùng mì gói chứ!

Chỉ nghĩ thôi cũng thấy phấn khích.

Sau khi giải tán, mỗi nhóm khách mời nhận bảng danh sách địa điểm check

-in, ngoài mặt thì tỏ vẻ thân thiện với nhau một chút, nhưng thực chất không ai chịu tiết lộ kế hoạch tiếp theo của mình. Dùng một câu để hình dung thì là: Ai lộ thì kẻ đó ngốc. Lần này ngay cả Lục Thừa An cũng không hỏi Lăng Triệt định sắp xếp thế nào.

Hứa Đường Chu và Lăng Triệt vào trong nhà, chỗ ở của họ chỉ còn ở miễn phí thêm một đêm nữa thôi. Lúc chọn căn nhà gỗ nhỏ, họ đã biết rõ tiền thuê ở đây là 800 tệ/ngày, bằng với căn biệt thự rộng lớn của cặp đôi Lục – Mễ (sau khi được giảm tiền thuê), còn tiền điện nước thì tính riêng.

Buổi sáng khi ra ngoài, họ còn 2860 tệ, sau khi trả tiền zipline, mua nước... thì hiện giờ chỉ còn 2700 tệ.

2700 tệ, có nghĩa là dù sau này ngày nào họ cũng tranh được 500 tệ phiếu mua sắm để duy trì sinh tồn, thì nhiều lắm cũng chỉ đủ sống 3 ngày ở đây mà không có nước điện, ngày cuối cùng vẫn sẽ không có nhà để về.

Huống chi còn phải nuôi thêm một con chó.

Hứa Đường Chu có phần sốt ruột, cầm bút ngồi trên ghế cao viết viết vẽ vẽ tính toán.

Lăng Triệt bước đến, thấy cậu ấy đang cẩn thận tập trung tính toán, vốn dĩ anh luôn ôm tâm lý thua cũng chẳng sao, nhưng vẫn không nhịn được cầm lấy cuốn sổ.

"Cách này không tính ra đâu." Lăng Triệt nói, "Em có nghĩ đến chuyện, chúng ta có thể kiếm tiền không?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!