Chương 24: Anh sẽ kiểm tra

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Giọng trả lời lười biếng mang theo âm mũi của Lăng Triệt khiến tóc gáy của Hứa Đường Chu đều muốn dựng đứng lên.

Trong thoáng chốc mạch não cậu hoàn toàn không thể hoạt động, dường như toàn bộ máu trong cơ thể đều dồn hết lên mặt, làm cậu đỏ bừng như một quả cà chua chín, ngay cả hô hấp cũng hoàn toàn rối loạn.

Cánh tay của Lăng Triệt vững chãi, vô cùng hữu lực, Hứa Đường Chu theo bản năng muốn tránh né, nhưng lại chẳng có chỗ nào để trốn cả.

Đối phương chỉ đang chuyên tâm giúp cậu chữa lành vết cắn trên tuyến thể.

Vết thương cần phải được chữa trị. Cậu tự nhủ với bản thân như vậy.

Thế nhưng, ngay trong sự giúp đỡ mang tính "thân thiện" ấy, cậu lại run rẩy một cách đáng thương, chỉ có thể miễn cưỡng đứng vững nhờ vào Lăng Triệt. Bất kể bình thường cậu miệng lưỡi sắc bén hay trong đầu thả lỏng suy nghĩ phóng túng đến mức nào, thì lúc này cũng chỉ có thể mặc cho Alpha khống chế, không thể động đậy, không có lấy một chút không gian phản kháng.

Quá là không công bằng rồi.

Hứa Đường Chu, với tư cách là một Omega, lần đầu tiên thật sự nhận thức được cái gì gọi là sự kìm hãm bẩm sinh mà Alpha dành cho bọn họ.

Vết cắn rất sâu.

Lăng Triệt biết rằng, chỉ vài ngày sau, nó sẽ hồi phục hoàn toàn với tốc độ kinh người, tuyến thể sẽ lại căng đầy chất dịch tuyến thể đặc trưng của Omega, cho đến khi anh lại cắn xuống một lần nữa, truyền vào đó luồng tin tức tố mới.

Mà hiện giờ, cậu thậm chí đã bắt đầu mong chờ điều ấy.

Điều này không tính là tàn nhẫn, bởi vì cơ thể Omega từng bị đánh dấu tạm thời vốn dĩ sẽ tự động lặp lại quá trình này.

Chỉ khi bị đánh dấu hoàn toàn, chiếm hữu triệt để, thì vết cắn mới vĩnh viễn lưu lại, trở thành bằng chứng rằng họ đã có một Alpha trọn đời của riêng mình.

Lăng Triệt sẽ làm điều đó, nhưng chưa phải bây giờ.

"Xong rồi." Cuối cùng Lăng Triệt cũng rời khỏi vùng da sau gáy cậu, giọng nói khàn khàn, "Vết cắn có thể sẽ ngứa, đừng dùng tay gãi. Tối nay anh sẽ kiểm tra."

Tim Hứa Đường Chu vẫn còn đang đập thình thịch, vang dội bên trong màng nhĩ: "......"

Lăng Triệt lại nói thêm một lần: "Nghe rõ chưa?"

Sau gáy còn đọng lại hơi ẩm lạnh, Hứa Đường Chu gật bừa trong hoảng loạn: "Vâng... em biết rồi."

Lăng Triệt lúc này mới buông cậu ra.

Trên gương mặt anh chẳng có biểu cảm gì, vẫn toát ra vẻ lạnh nhạt kiêu ngạo. Vị Alpha vừa hoàn thành việc chăm sóc vết đánh dấu lần đầu, đích thân xé một miếng dán tuyến thể rồi cẩn thận dán lên cho Omega của mình.

Hình vẽ trên miếng dán tuyến thể là một con thỏ nhỏ màu hồng, hoàn toàn chẳng ăn nhập gì với Hứa Đường Chu cả.

Trong cả hộp chỉ có đúng một miếng mang phong cách thiếu nữ này, bị Lăng Triệt lấy trúng, anh cố ý không nói ra.

Hứa Đường Chu vẫn còn thấy bối rối, trong lòng cứ cảm thấy có gì đó sai sai.

Cảm giác ấy lại càng rõ rệt hơn theo hành động của đối phương.

Lăng Triệt: "Lần sau anh sẽ nhẹ tay hơn."

Hứa Đường Chu mở to mắt một chút, có phần kích động: "Thật sao?! Vậy thì tốt quá rồi, anh thật sự nên nhẹ hơn chút!"

Tại, tại sao lại kỳ quái như thế này! Lăng Triệt có phải hơi chủ động quá không? Chẳng lẽ sau khi tạm thời đánh dấu, Alpha đều sẽ thức tỉnh bản năng muốn chăm sóc Omega sao?

Hứa Đường Chu cảm thấy hôm nay Lăng Triệt có thể được đạt được "Giải thưởng hành vi khó hiểu nhất trong ngày" rồi đấy.

Nhìn phản ứng của cậu, Lăng Triệt dường như lại chê bai cậu quá yếu ớt, mở miệng không được tự nhiên lắm: "Đi thôi, họ đang đợi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!