Chương 18: Có phải cậu thích không?

Mãi đến rất lâu sau này, Hứa Đường Chu mới hiểu được câu "Tôi ngửi thấy mùi tin tức tố của cậu" mà Lăng Triệt nói có bao nhiêu tầng ý nghĩa.

Đó là lần đầu tiên Lăng Triệt ngửi thấy mùi tin tức tố của cậu.

Nhưng khi đó, sau khi nghe thấy yêu cầu của cậu, sắc mặt Lăng Triệt chỉ hơi đổi, mắt khẽ híp lại nói: "Tôi giúp cậu dán?"

Miếng dán tuyến thể là vật dụng phối hợp với thuốc ức chế tin tức tố, tuyến thể sau khi tiếp xúc lâu dài với thuốc ức chế cần phải được nghỉ ngơi. Ngoài việc tạm thời dùng phương pháp vật lý để ngăn cách, miếng dán tuyến thể còn có thể dưỡng và bảo hộ tuyến thể, là vật dụng chuyên dùng cho Omega.

Nói ngắn gọn, nhờ người khác dán miếng dán tuyến thể giúp mình, là một hành động vô cùng thân mật.

Hứa Đường Chu lúng túng đến mức muốn độn thổ: "... Là em không biết dán, anh đừng hiểu lầm. Nếu thấy bất tiện thì thôi vậy, để em tự làm cũng được."

Cậu hoàn toàn không có ý định quyến rũ người ta.

Tuyến thể của Hứa Đường Chu mới phân hóa được bốn năm, việc cậu không biết dán miếng dán tuyến thể là do Cừu Âm "chiều hư". Cừu Âm vốn là nghiên cứu sinh tiến sĩ y học, lại mắc chứng OCD, mỗi lần Hứa Đường Chu dán lệch một chút, cậu ta cũng phải gỡ xuống, sau đó cẩn thận tỉ mỉ dán lại cho ngay ngắn.

Lăng Triệt chẳng thèm để ý đến lời cậu, sải bước đi thẳng về phía căn gỗ nhỏ.

"Về rồi về rồi!"

Trong căn nhà khác, nhân viên chương trình thông qua màn hình camera nhìn thấy hai người trở về liền lập tức thông báo cho nhau.

Chỉ thấy hình ảnh trực tiếp, Lăng Triệt đi vào sân trước Hứa Đường Chu, mà Hứa Đường Chu đi theo sát phía sau, trong tay còn xách túi đồ mua từ cửa hàng tiện lợi. Không biết vì sao, sau khi ra ngoài một chuyến, lúc trở về, bầu không khí giữa hai người lại căng thẳng hơn lúc trước, cảm giác như chỉ cần một giây nữa thôi là sẽ cãi nhau.

Hứa Đường Chu vừa về đến phòng, lập tức ngồi xếp bằng dưới đất mở túi đồ ra, nhận mệnh nghĩ xem phải làm thế nào mới có thể dán cho tốt.

Lăng Triệt liền đẩy cửa bước vào, vẻ mặt chẳng vui vẻ gì: "Đưa cho tôi."

Hứa Đường Chu ngẩn người đầy dấu hỏi.

Lăng Triệt: "Miếng dán tuyến thể."

Hứa Đường Chu: !!! Quả nhiên tâm tư của Alpha thật khó đoán!

Dù trong lòng thầm oán, nhưng cậu vẫn ngoan ngoãn nịnh nọt đưa đồ lên, đồng thời thấp giọng giải thích, mong Lăng Triệt đừng giận bỏ đi: "Không khó đâu! Anh xem, lúc dán chỉ cần căn đúng phần giữa là được, rất nhanh thôi, vô cùng nhanh."

Lăng Triệt "ừ" một tiếng.

Đương nhiên anh chưa từng dán, nhưng đọc hướng dẫn sử dụng thì vẫn biết.

Trong im lặng nghiên cứu một hai phút, Lăng Triệt mở miệng: "Cúi đầu xuống một chút, đừng cử động."

Ra lệnh xong, anh thuận tay lấy cái áo mà Hứa Đường Chu vừa dùng để quàng cổ ném lên, chính xác che kín đi ống kính camera.

Màn hình lập tức tối đen, nhóm nhân viên hóng hớt: "..."

Hứa Đường Chu đã ngoan ngoãn tự cúi đầu xuống, không nhìn thấy biểu cảm của Lăng Triệt, nhưng tim cậu lại đập mạnh đến lợi hại. Là do căng thẳng sao? Hay là vì lần đầu tiên phơi bày nơi yếu ớt nhất của mình trước mặt Lăng Triệt, cảm thấy có chút không thích hợp?

Lăng Triệt xé bao bì, nhưng mãi vẫn chưa hành động.

Hàng mi Hứa Đường Chu khẽ run, rõ ràng chỉ là dán miếng dán tuyến thể thôi mà, sao không khí lại có chút kỳ lạ thế này?

Cậu không hề hay biết, ánh mắt Lăng Triệt đã trở nên thâm trầm.

Trước mắt anh là chiếc cổ trắng nõn mảnh dài, vì cúi đầu nên xương cổ hơi nhô ra, làn da phơi bày ngoài không khí nhẵn nhụi hoàn hảo.

Không có dấu cắn.

Sạch sẽ đến mức có chút chói mắt.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!