Mấy chiếc camera vây xung quanh, vẫn là Lục Thừa An có kinh nghiệm, lên tiếng trước.
"Triệt Thần, các cậu định đi thế nào?" Lục Thừa An như một con cáo già, trong lòng đã tính toán sẵn hết rồi.
Lăng Triệt thản nhiên đáp: "Bắt taxi."
Hai đội vốn dĩ được phát số vốn cơ bản ngang nhau, sau khi trả tiền vé máy bay thì đều còn lại 6000 tệ, nhưng trên máy bay Lục Thừa An và Mễ Phi thua mất 340 tệ, bây giờ người dẫn đầu trở thành Lăng Triệt và Hứa Đường Chu, bọn họ hoàn toàn có thể dùng số tiền đó để bắt taxi.
Lục Thừa An nói: "Triệt Thần, làm thế không ổn lắm thì phải. Nếu các cậu đi taxi, bọn tôi cũng buộc phải đi taxi, như vậy đến nơi rồi vẫn phải tranh nhau, kết quả chẳng khác gì. Không bằng tất cả chúng ta cùng ngồi xe buýt, tiết kiệm nhất, rồi đến nơi hãy tranh thì hơn, thế nào?"
Mễ Phi và Lục Thừa An mười ngón đan chặt, dựa sát vào nhau, cùng chân thành nhìn về phía Hứa Đường Chu.
Hứa Đường Chu: "???"
Chẳng lẽ họ không nhìn ra rõ ràng là phải Lăng Triệt quyết định mới được tính sao?
Không ngờ Lăng Triệt lại quay sang nhìn cậu: "Nhóc con, cậu nghĩ sao?"
Trước khi xuống máy bay, mọi người đều đã thay sang quần áo mùa hè.
Nơi này thuộc vùng nhiệt đới, đầu tháng Hai nhiệt độ đã vượt quá ba mươi độ. Chỉ vừa mới ra khỏi sân bay một lúc, mọi người đã bị cái nóng ẩm này làm trở tay không kịp, bắt đầu hơi đổ mồ hôi.
Chỉ có Hứa Đường Chu dường như chẳng bị ảnh hưởng mấy, cậu trông vẫn sạch sẽ mát mẻ.
Cậu mặc áo thun trắng với quần short, bắp vừa chân vừa nhỏ dài, làn da lộ ra bên ngoài trắng trẻo. Vì vóc dáng cậu khá cao gầy, lại không thuộc kiểu ngọt ngào, cho nên đến lúc này mọi người mới thực sự nhận thức rõ: Hứa Đường Chu chính là một Omega thứ thiệt.
Đột nhiên được trao quyền quyết định, Hứa Đường Chu còn chưa quen, nghĩ nghĩ một hồi rồi mới nói: "Được thôi, vậy mọi người đều tiết kiệm được tiền, không phải cống cho chương trình một cách vô ích."
Cùng đến nơi cũng tốt, ít nhất không phải tranh giành ngay trên đường đi.
"Thế thì quyết định vậy nhé." Lục Thừa An đưa tay ra.
"Quyết định vậy đi." Lăng Triệt chỉ dùng nắm đấm chạm nhẹ.
"Yeah!" Mễ Phi nhỏ giọng reo lên, nhìn quanh, "Bên kia có trạm xe buýt!"
Người đi đường tò mò nhìn cả nhóm bọn họ, có người còn quay lại nhìn chằm chằm Lăng Triệt.
Lăng Triệt bất đắc dĩ phải đội mũ lên, hơi cúi đầu thúc giục: "Đi thôi."
Từ khi《Chuyến Du Lịch Hoàn Mỹ Của Chúng Ta》công bố chính thức đến nay, vẫn chưa từng tiết lộ thời gian quay cụ thể, nhưng không loại trừ khả năng có fan cuồng đến đây chờ sẵn. Máy quay theo đoàn đông, vốn dĩ trạm xe buýt cũng rộng rãi, nay bị nhóm người họ chiếm kín, quả thật đã có vài gương mặt châu Á giơ điện thoại chụp lại bọn họ rồi.
Khi xe buýt tới, Lục Thừa An lên đầu tiên, sau đó phong độ kéo Mễ Phi lên. Máy quay của họ bám sát phía sau, trợ lý thì lịch sự giải thích với tài xế rằng họ đang quay phim, xin phép được ghi hình.
Vừa nãy họ đã đổi tiền Kaluby tại sân bay, trong túi Hứa Đường Chu bị nhét đầy, cậu cúi đầu vừa tìm xu vừa lên xe.
Chiếc xe buýt này cao hơn trong nước, Hứa Đường Chu theo phản xạ nhấc chân, lại bất ngờ bước hụt: "Á!"
Ngay khoảnh khắc đó, eo cậu được người phía sau đỡ lấy.
Bàn tay to ấy vô cùng hữu lực, đỡ cậu thật vững vàng, làm vùng da ngang eo cậu nhanh chóng nóng bừng lên qua lớp áo —— chính là tay của Lăng Triệt.
Lăng Triệt thản nhiên buông ra, nói: "Lên xe rồi hẵng tìm."
Hứa Đường Chu nghe theo lên xe, sau khi bỏ xu xong mặt vẫn đỏ bừng: "Vâng."
Xe buýt bên trong trống trải, Lục Thừa An và Mễ Phi đều ngồi một bên, Hứa Đường Chu bèn đi sang phía đối diện. Khi xe khởi động, gió biển thổi vào, áo thun cậu phồng nhẹ, mơ hồ lộ ra vòng eo nhỏ nhắn.
"Đẹp quá~" Hứa Đường Chu chọn chỗ sát cửa sổ, chủ động nói với Lăng Triệt ngồi cạnh, "Anh nhìn bên ngoài kìa."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!