Hứa Đường Chu ban đầu vốn dĩ chỉ đỏ tai, lần này thì cả mặt cũng đỏ bừng cả lên.
Chỉ cần bị Lăng Triệt gọi một tiếng "nhóc con", cậu liền trở nên luống cuống không biết phải làm sao. Cảm giác ấy quá mức thân mật, khác với cách gọi của fan, từ miệng Lăng Triệt nói ra lại mang theo mùi vị như đang cưng chiều.
Hứa Đường Chu cố tình phớt lờ đi cảm giác kỳ lạ đó, mau chóng điều chỉnh trạng thái tập trung vào tình huống trước mắt. Cậu tiếp lời: "Vậy thì chúng ta không thể chọn nhóm C rồi."
Nếu như câu "Tôi xuất hiện sẽ khiến sân bay tê liệt" này mà được người khác nói ra thì sẽ bị cho là ngông cuồng, nhưng một khi đổi thành Lăng Triệt nói thì lại vô cùng hợp lý.
Đã từng có một lần concert của Lăng Triệt vì vé khó mua, công tác an ninh tại chỗ ước lượng không đủ, mà xảy ra sự cố giẫm đạp lẫn nhau.
Vì thế, bất kỳ dịp nào có sự xuất hiện công khai của Lăng Triệt thì thường đều là biển người đông nghẹt, giao thông tắc nghẽn.
Đích thực lần này là Hứa Đường Chu suy nghĩ chưa chu toàn. Nếu họ chọn vé nhóm C, khi quá cảnh, chờ đến chuyến bay, chắc chắn sẽ có vô số người vây xem, chuyện sân bay tê liệt là việc hoàn toàn có thể xảy ra.
"Không sai." Lăng Triệt tiếp lời, "Thời gian này có quá nhiều người chú ý đến tôi rồi."
Anh ám chỉ đến chính là chuyện kỳ thị Omega.
Trợ lý quay phim Mặc Mặc vô cùng phấn khích. Những gì họ muốn quay từ Lăng Triệt chẳng ngoài chủ đề này. Trước đó còn nghĩ phải dẫn dắt thế nào cho tự nhiên, không ngờ Lăng Triệt lại tự mình nhắc tới.
Với vị trí của Hứa Đường Chu thì vốn dĩ không thể nào tham gia 《Chuyến du lịch hoàn mỹ của chúng ta》, cậu hoàn toàn là vì việc này mà đến. Tư Đồ Nhã nhận thông báo cho Lăng Triệt, nhiều lần nhấn mạnh cần quay thêm cảnh anh và Hứa Đường Chu tương tác với nhau.
Theo lý, Hứa Đường Chu có nhiệm vụ trên người, cậu nên thuận theo đề tài của Lăng Triệt mà nói tiếp. Những câu như "Là bọn họ không hiểu anh", "Anh không phải người như thế", "Đúng vậy, những gì anh chịu đựng đã rất nhiều rồi" đều có thể đạt được hiệu quả mà Tư Đồ Nhã mong muốn.
Nhưng Hứa Đường Chu lại chỉ gật gật đầu: "Vé nhóm B là không đáng giá nhất, vậy chúng ta chọn nhóm A đi."
Cậu vẫn còn chưa đủ gian xảo, căn bản không nghĩ đến tầng ý nghĩa kia.
Lăng Triệt đứng lên: "Quyết định rồi?"
Hứa Đường Chu ngẩng đầu trả lời: "Đúng vậy, chúng ta đi hạng nhất, thoải mái mà qua đó. Cho dù cuối cùng thua, thì ít nhất quãng thời gian trước đó cũng rất sướng."
Lăng Triệt trả lại điện thoại cho cậu: "Cậu sớm nghĩ thoáng như vậy, thì tôi sao cũng được."
Hứa Đường Chu xác định lại lần nữa, cũng từ dưới đất đứng lên, báo với trợ lý quay phim Mặc Mặc: "Chúng tôi chọn nhóm A."
Hứa Đường Chu dùng 20,000 tệ vốn cơ bản để trả chi phí vé máy bay, phong bì vốn đầy đặn lập tức xẹp lép lại, trong lòng bỗng thấy có gì đó sai sai.
Hình như cậu đã bị Lăng Triệt dẫn dắt tư duy rồi, chắc ban đầu Lăng Triệt cũng vốn muốn mua vé nhóm A chứ gì!
Hứa Đường Chu nghi ngờ liếc nhìn sang Lăng Triệt, đối phương lại bình thản như không.
Hai người đứng cạnh nhau, hình ảnh trông cực kỳ đẹp mắt, cameraman không kìm được thay đổi vài góc để quay cận cảnh.
Bị quay hoài khiến Lăng Triệt hơi bực, anh đưa một tay lấy ống kính:
"Được rồi đấy."
Anh không thích từng phút từng giây đều bị phóng đại. Đã nhẫn nhịn cho đối phương lại gần hơn, không ngờ đối phương vẫn không biết điểm dừng.
Làm show thực tế cũng không có nghĩa anh không thể có lấy một chút không gian.
"Thật ngại quá." Cameraman lùi lại mấy bước.
"Được rồi được rồi." Người của chương trình đều tinh ý, sau khi Mặc Mặc thấy quay đủ mới lên tiếng nhắc nhở theo quy trình:
"Triệt Thần, Chu Chu, bởi vì hai người chọn vé nhóm A nên bây giờ chúng ta phải xuất phát thôi. Trước khi đi, chúng tôi sẽ thu lại thiết bị liên lạc của các cậu để bảo quản, chương trình sẽ cấp cho mỗi người một chiếc điện thoại mới, trong suốt quá trình ghi hình sau này, trừ trường hợp cần thiết thì đều phải dùng chiếc điện thoại này làm phương tiện liên lạc."
Giờ thì đúng thật phải xuất phát rồi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!