cavien6666
Hai người kết hôn không bao lâu, đại học A liền khai giảng.
Bước vào đại học năm thứ ba, chương trình học nhiệm vụ nặng hơn rất nhiều, gần đây các khóa học cô tham gia đều được liên kết chặt chẽ với chuyên nghành.
Lạc Anh nghe rất nghiêm túc, nhưng yêu đương khó tránh khỏi sẽ ảnh hưởng đến học tập, giải thưởng quốc gia năm hai chỉ thiếu vài điểm liền bỏ lỡ.
Lạc Anh không nóng nảy, tính toán năm ba tái chiến.
Đối với việc này, Thẩm Chi Châu thật không hiểu, nhếch khóe miệng, nhìn thẳng vào vào bóng lưng nghiêm túc và tập trung của cô, hết nói nổi:
"Mấy thứ này, học xong thì tốt rồi, không cần thiết vì cái gì học bổng liều mạng như thế."
Lạc Anh không để ý anh, trái lại tự ôn tập, phảng phất anh không tồn tại.
Anh giống như đứa trẻ không có ai chơi cùng, nhàm chán mở miệng:
"Học bổng mấy thứ này, đối với sinh viên không có gì bối cảnh cùng hậu trường mà nói, chính là vốn làm việc, nhưng là em không giống với, chờ em tốt nghiệp, Thịnh Kinh có thể trực tiếp tuyển dụng em, hoặc là em muốn làm gì cũng được, nói với anh một tiếng là được rồi."
Thẩm Chi Châu.
Lạc Anh một bên sửa sang lại ghi chú, một bên nói với hắn,
"Thịnh Kinh là công tác của anh, cũng là sự nghiệp của anh, nhưng nó không phải của em. Em có nghề nghiệp em muốn, trở thành người em muốn, cũng không nghĩ về sau chỉ làm chim hoàng yến trong lồng của anh."
Người đàn ông dựa vào cạnh cửa, hai tay đút túi quần chậm rãi đi qua, xoa mái tóc mềm mại của cô:
"Anh không có ý kia, chỉ là sợ em chịu khổ, dù sao có việc đặt tại trước mặt, nhìn em có thích hay không, có muốn đi hay không mà thôi."
"Em biết ý tốt của anh."
Lạc Anh thì thào nói nhỏ,
"Em chịu khổ rồi nói sau, cũng phải đi thử thử, phải không?"
Thẩm Chi Châu không lắc đầu, thì là đáp ứng rồi.
••••••
Lạc Anh năm ba đã hiểu biết thêm về việc làm trong tương lai khi tham gia các lớp học, trong học kỳ hai tham gia phỏng vấn của một số công ty, chuẩn bị thực tập.
Lâm Duyệt phát wechat hỏi cô: [ Cậu tìm được công ty thực tập chưa? ]
Lạc Anh chính là đang phát sầu đâu: [ tìm thì tìm được, nhưng là tôi không biết nên đi nhà nào ]
Lâm Duyệt gõ mạnh chữ: [ Cậu đây là đang kéo thù hận? Cái gì kêu không biết đi nhà nào, cậu cuối cùng rốt cuộc trúng mấy nhà? ]
Lạc Anh: [3 nhà. ]
Lâm Duyệt: [... ]
Lâm Duyệt: [ nói một chút điều kiện cùng đãi ngộ, tôi đến giúp cậu xem. ]
Lười đánh chữ, Lạc Anh chỉ đơn giản nói với cô ấy:
"Có một công ty là công ty phát triển và sản xuất một số trò chơi độc lập hiện nay, độ phổ biến khá cao, đãi ngộ cũng chấp nhận được, thưởng cuối năm bình thường 6 bảo hiểm còn gấp đôi tiền, nhưng là trụ sở công ty cách khá xa, đi làm khả năng gặp rắc rối, tôi có chút do dự."
Ừ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!