Chương 40: (Vô Đề)

cavien6666

Cũng là kỳ quái.

Lạc Anh người này, tuy rằng thân cao khuôn mặt đều đặc biệt dịu dàng, trông giống như đứa nhỏ chưa trưởng thành, hơn nữa cô bình thường cũng thích mặc một ít áo rộng rãi thoải mái, cho nên, tất cả mọi người đều không biết dáng người của Lạc Anh trông như thế nào.

Dựa theo người bình thường tư duy, phỏng chừng đều cho rằng, loli nên ngực phẳng.

Nhưng cô, thật đúng là không phải.

Không biết từ mấy tuổi, cô bắt đầu phát dục tốt hơn so với người khác, cô vóc người nho nhỏ, vòng eo cũng đặc biệt gầy, nhưng chỗ nên có một cái cũng không thiếu, trang phục rộng rãi căn bản ngăn không được đường cong lung linh của cô.

Trước kia, có người vụng trộm trêu chọc nói với cô, nói về sau nếu ai lấy được cô, kia thật sự là nhặt cái đại tiện nghi.

Câu nói là như thế này:

Nhìn vào mặt, cảm giác giống tiểu loli, nhìn dáng người, chính là cái yêu tinh...

Lạc Anh nghe đến nổi đầy da gà.

Người hầu Thẩm gia mua đồ rất nhanh đã trở về, không đến 15 phút, hai bộ áo tắm đã được cầm về, đây là mẫu mới được phát hành gần đây của Pháp RELLEIGA, một bộ màu xanh tím, một bộ màu trắng ngà có viền ren.

Người hầu cầm túi mua sắm tinh xảo duy mĩ, đưa cho hai vị tiểu thư, thấp giọng nói:

"Dựa theo phong cách cùng số đo của hai vị tiểu thư, mua hai bộ."

Lâu Mộng Đình mở ra túi mua sắm, lấy ra hai bộ áo tắm, ngay lúc nhìn thấy bộ bikini màu trắng sữa, trước mắt sáng ngời, liền không dời mắt nổi.

Bộ kia quả thật rất đẹp mắt, chất liệu mềm mại, sờ lên xúc cảm vô cùng tốt, mặt trên bao phủ tầng tầng lớp lớp hoa văn ren, với những hạt nhỏ không quá rõ ràng nhưng mặc lên người như ánh sáng vỡ tan.

Đặc biệt là thiết kế dây đeo, một dây thắt nơ màu trắng thanh mảnh vòng qua cần cổ, phác thảo đường cong hoàn mỹ phía sau lưng.

Lạc Anh thấy, cũng cảm thấy rất đẹp mắt.

Người hầu nhìn Lâu Mộng Đình yêu thích không buông tay, xấu hổ há miệng thở dốc, không biết mở miệng thế nào, nhưng vì tránh cho gặp phải rắc rối không cần thiết, kiên trì nói:

"Lâu tiểu thư, cái áo tắm này, là mua cho lạc tiểu thư."

Cái gì?

Lâu Mộng Đình cả người trì trệ, nhưng rất nhanh thu thập cảm xúc, khẽ cười một tiếng,

"Ai mặc không giống nhau? Dù sao cũng chỉ là một mảnh vải mà thôi, chúng tôi sẽ không bơi lâu. Lạc Anh, cô nói đúng không?"

...

Lạc Anh nội tâm ha ha hai tiếng, không nói chuyện.

Người hầu vụng trộm trợn trừng mắt, quét mắt nhìn Lạc Anh bên cạnh chỉ lo chơi di động, thờ ơ với tất cả, thở dài.

Rất muốn phản bác một câu:

Tất nhiên là không giống, cô ngực đủ lớn như người ta sao? Vòng eo có mỏng như người ta sao? Cái gì kêu một mảnh vải, nếu thực chỉ là khác biệt một mảnh vải, làm sao cô chỉ coi trọng bộ này?

Nhưng người hầu dù sao cũng là người hầu, không có can đảm, uyển chuyển mở miệng:

"Nhưng là, là có số đo phân biệt?"

Lâu Mộng Đình sắc mặt càng thay đổi, nghiêng đầu, khó coi khiển trách:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!