Chương 37: (Vô Đề)

cavien6666

Cái gì mưu sát chồng?

Lạc Anh không còn gì để nói, tay nhỏ bé để trước ngực anh, đẩy ra một chút khoảng cách.

Dừng một chút, giải thích nói:

"... Là cái giường này quá nhỏ. Huống hồ, anh cao to như vậy, cả người cứng rắn nhét vào, tùy tiện động đậy đều có thể ngã xuống, không ngã mới là lạ đâu."

Lạc Anh chớp mắt, trong lời nói tràn đầy oán trách đối với anh, thanh âm mềm nhũn, còn thở dài nói,

"Anh nói xem? Thật sự không trách được em..."

Thẩm Chi Châu nghiêng người, lòng bàn tay đỡ quai hàm, nằm trên thảm, bình tĩnh mà chuyên chú nhìn cô, cúi đầu nở nụ cười:

"Nghe khẩu khí này, anh thế nào cảm thấy em đã sớm đối cái giường này thật bất mãn?"

...

Lạc Anh muốn cho hắn một lạy.

Ngài thật đúng là thần cơ diệu toán.

Từ ngày đầu tiên đến chỗ này, cô đã ở trên chiếc giường này rơi xuống Tám trăm hồi, tốt sao!

Cho nên, đâu chỉ là bất mãn!!! Hẳn là siêu cấp bất mãn!!!!

Người đàn ông giống như có thuật đọc tâm, ngừng vài giây, lại hỏi:

"Trước kia đã bị ngã?"

Đã ngã. Lạc Anh nói thành thật.

Anh cúi mắt, suy tư một chút, không vài giây, trong đầu lập tức liền nghĩ tới hai loại phương án:

"Hiện tại có hai biện pháp, có thể giải quyết vấn đề này."

Cái gì vậy?

Lạc Anh không hiểu anh kế tiếp muốn nói gì, kéo tay áo anh, mượn chút lực, ngồi dậy, ngoan ngoãn nghe.

"Cái thứ nhất là... Về sau ngủ ở phòng anh..."

Lạc Anh:???

Người đàn ông xoa xoa đầu cô, bên môi câu ra một tia nghiền ngẫm:

"Yên tâm. Không tới bước kia, anh sẽ không chạm vào em."

...

Lạc Anh hơi nhếch môi, nở nụ cười khổ.

Nhưng ít ra, quá trình sẽ được đẩy nhanh đi? Thực sự coi cô là tên ngốc?

"Không được, biện pháp này không được." Cô quyết đoán cự tuyệt.

"Vậy chỉ có thể đi đổi giường khác."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!