Chương 20: (Vô Đề)

cavien6666

Lạc Anh bị bất ngờ, sau đó mới phản ứng người mà anh đang nói đến là ai.

Đoạn Thần Hiên?

Tất nhiên là không. Lạc Anh dường như sợ bị trói chặt với Đoạn Thần Hiên, dứt khoát nói,

"Có thích ai cũng không thích cậu ta."

Thẩm Chi Châu nghe cô nói thế, tâm tình tốt hơn không ít.

Anh nhàn nhạt liếc nhìn cô, mấp máy môi:

"Tại sao em lại khẳng định như vậy?"

Lạc Anh:

"Ý em là, dù sao em cũng không thích cậu ta."

Buổi tối, trở về căn hộ, Lạc Anh kỳ diệu nhận được lời xin lỗi WeChat từ Đoạn Thần Hiên: [Lạc Anh, tôi xin lỗi.

Tôi không biết anh ấy là anh trai của cậu, tôi đã hiểu lầm cậu ngày hôm đó, và nói rất nhiều điều xấu, xin lỗi. ]

Lạc Anh nhìn WeChat, không có biểu hiện gì, trực tiếp trả lời: [Không sao, tôi không để trong lòng. ]

Cô đúng là không đặt chuyện của Đoạn Thần Hiên trong lòng, cũng không cần vì những điều không tốt khiến bản thân khó chịu.

Chỉ là, kể từ đó, cô cố ý vô tình tránh những người mà cô không thích, dần trở nên lạnh lùng và xa lánh.

Đoạn Thần Hiên cũng nhận thấy mỗi lần muốn tìm Lạc Anh, cô sẽ luôn đưa ra nhiều lý do để tránh, ngay cả nhìn cô cũng không muốn nhìn hắn, như thể hắn là con chuột trong mương ngay cả chạm cũng không muốn chạm vào.

Điều này làm hắn rất khó chịu.

Hắn rõ ràng đã xin lỗi, còn muốn hắn thế nào...

Vào ngày sinh nhật của Lâm Duyệt, cô ấy hào phóng lấy ra một nửa chi phí sinh hoạt của mình, bao phòng lớn sang trọng tại KTV gần trường.

Mời các bạn cùng lớp đến ăn mừng cùng nhau.

Lạc Anh, với tư cách là bạn thân của Lâm Duyệt, không có lý do gì mà không đi, cô đặc biệt mua một món quà cho cô ấy.

Tối hôm đó, Lâm Duyệt mặc một chiếc váy hoàn toàn mới mà cô chưa từng mặc trước đây. Cô tháo kính dày ra và trang điểm một chút, khiến các chàng trai trong phòng riêng thét chói tai.

"Lâm Duyệt, cậu trang điểm lên rất đẹp mắt. Về sau đừng đeo kính nữa."

"Đúng, đúng, cặp kính đó vừa bẩn vừa xấu, giờ bỏ ra trông rất đẹp. Đi trên đường tỉ lệ quay đầu rất cao."

Lâm Duyệt ngượng ngùng cúi đầu, hỏi Lạc Anh bên cạnh cô:

"Lạc Anh, cậu thấy thế nào?"

Ừ... Lạc Anh nhìn cô nghiêm túc và gật đầu, thành thật nói,

"Bây giờ đúng là rất đẹp mắt, nhưng đeo kính hay không, vẫn tùy thuộc vào cậu, cậu thích là tốt rồi. Đúng rồi, sao Chu Hân lại đến một mình?"

Lâm Duyệt nhìn vào góc phòng riêng theo đôi mắt của Lạc Anh, cô thấy Chu Hân ngồi đó một mình, cau mày:

"Tôi mới nghe nói Phó Y Đồng đã tỏ tình với Đoạn Thần Hiên vài ngày trước, nhưng Đoạn Thần Hiên đã từ chối cô ấy. Sau đó..."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!