Sau một trận ầm ĩ như vậy, mặt ta đỏ bừng, đẩy hắn ra, chỉ mong mau chóng rời khỏi phòng bếp.
Kết quả, cửa bị khóa, không cách nào mở ra.
Xem tình hình, chắc chắn là bị khóa từ bên ngoài.
Ta há hốc miệng, quay đầu nhìn về phía Bùi Nhị Lang.
Hắn nhướng mày:
"Không liên quan đến ta."
……
Chờ đến khi Tiểu Đào quay về, mở cửa giải cứu hai người chúng ta ra khỏi phòng bếp, ta cúi đầu, một mạch chạy lên lầu.
Phía sau nghe thấy giọng nàng nghi hoặc: Ơ, ai khóa cửa vậy?
Liền sau đó là tiếng cười khẽ của Bùi Nhị Lang: Thái mẫu đâu rồi?
Ra ngoài phơi nắng.
"Ta đi bóp vai cho bà."
……
Nửa năm sau, cửa hàng tào phớ của Bùi gia giao lại cho Triệu đại thúc và A Hương tiếp quản.
Những phương thuốc tam hợp du, bí quyết kho canh gia truyền, cũng đều truyền lại cho nàng không thiếu một chữ.
Bùi Nhị Lang từ kinh thành trở về, đến đón chúng ta rời đi.
Đồ đạc đã thu xếp xong, đang định khởi hành, thì cô tỷ Bùi Mai không biết nghe được tin tức từ đâu, vội vàng dẫn theo nữ nhi Quyên Nương chạy đến, phịch một tiếng quỳ rạp trên mặt đất.
"Nhị Lang, tỷ tỷ cầu ngươi, mang Quyên Nương đi, đem nó mang đi luôn, về sau đừng để nó quay về nữa."
Quyên Nương vừa mới lên chín, nước mắt lưng tròng, một bên lau nước mắt một bên khóc thút thít, tay áo rớt xuống, lộ ra trên cánh tay đầy vết bầm tím.
Bùi Mai ở nhà chồng Chu gia sống chẳng dễ dàng gì, phần lớn cũng vì Bùi Nhị Lang mà ra.
Nghĩ đến Chu gia sớm đã nhìn thấu, Bùi Nhị Lang căn bản chẳng để t@m đến tỷ tỷ này, từ chỗ nàng cũng chẳng kiếm được chút lợi lộc gì.
Nhất là lần trước còn bị Bùi Nhị Lang dạy dỗ một trận, khiến Chu công tử m. t hết mặt mũi.
Bùi Mai chỉ có một nữ nhi là Quyên Nương, còn Chu công tử lại có hai phòng thiếp, mỗi người đều sinh được một trai một gái.
Bùi Mai vốn là người tính khí cứng rắn, bản thân có thể chịu đựng bà mẹ chồng mắng nhiếc, em dâu châm chọc, trượng phu khinh rẻ.
Nhưng nàng không nỡ để Quyên Nương cũng sống cuộc sống như vậy.
Chỉ là... Bùi Nhị Lang vốn là người tâm tàn nhẫn.
Ánh mắt hắn đảo qua người Quyên Nương, không mang nửa phần ấm áp.
Quyên Nương sợ hãi lui về phía sau một bước.
Ta cũng không tiện lên tiếng, dù sao đây là chuyện giữa huynh muội nhà người ta.
Quả nhiên, Bùi Nhị Lang chậm rãi mở miệng:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!