Bùi lão cha làm nghề cả đời, thật ra rất muốn truyền tay nghề cho Nhị Lang.
Đáng tiếc hắn thật sự không thể dạy dỗ nổi, nên nghĩ sau này tìm một ông thông gia lợi hại cho hắn.
Ông thông gia ấy, chính là Triệu đại thúc.
Ta về sau gặp lại Triệu đại thúc, thấy ông là một nha dịch rất bình thường.
Nhưng trước kia ông từng là bộ khoái uy phong lẫm liệt, chuyên tuần phố, quản án, đối phó đám lưu manh du côn cũng không nương tay.
Chỉ đến khi có con rồi, một lần về nhà, không thấy đứa con gái mười một tuổi A Hương đâu, mới hoảng sợ.
Vài tên ác ôn, vì ghi hận Triệu cát, bắt cóc con gái ông.
Ở ngoại ô Tây môn, trong ngôi miếu hoang, cô bé bị đánh gãy chân trái, chịu khổ nhục bức.
May mắn, nàng gặp được Bùi Nhị Lang đang trên đường về nhà.
Hắn nhận ra đám người kia, bọn chúng hung hăng cảnh cáo hắn:
"Bùi Ý, đừng xen vào chuyện người khác, cút đi cho tao."
Thiếu niên mặt lạnh như tro tàn, nhìn thoáng một cái rồi rời đi.
A Hương nước mắt đầm đìa, run rẩy, tuyệt vọng đến không khóc nổi.
Rồi sau đó nàng thấy rõ, đám người kia vừa cười vừa lột quần áo nàng, thì thấy Bùi Nhị Lang vòng về, tay cầm viên gạch, sắc mặt hung ác, thô bạo đập mạnh vào đầu một tên.
Hắn ra tay tàn nhẫn và cực nhanh, đòn nào đòn nấy nặng như sấm, m.á. u văng đầy mặt.
Khi đám còn lại phản ứng kịp, người kia đã ch .t, đầu vỡ nát, óc trắng trào ra.
Chuyện náo lớn như vậy, miếu hoang rất nhanh lại yên tĩnh.
Trời tối, Bùi Nhị Lang cõng A Hương về trước cửa nhà nàng, đặt xuống rồi đi luôn.
Sau đó hắn về nhà, hỏi cha:
"Đánh ch . t người thì phải làm sao?"
Sau này, Nhị Lang nhập ngũ. Triệu đại thúc nói với bên ngoài là A Hương bị ngã què ở nhà.
Nhưng A Hương vẫn nhớ, vai lưng thiếu niên ấy, không dày rộng mà rất có lực.
Cũng nhớ rõ, cửa hàng tào phớ năm nào, hắn mày rậm nhíu lại, hung ba ba mắng nàng một câu: Cười cái rắm!
Thiếu niên kia, dung mạo kiêu ngạo, mặt mày quái đản, lại thật sự đẹp.
À phải rồi, Bùi bá bá từng đùa với cha nàng, nói sau này gả nàng cho Nhị Lang làm tức phụ.
Nhưng từ lúc Nhị Lang đi rồi, rốt cuộc không trở lại.
Bùi bá bá m. t, hắn cũng không về đưa tang. Nghe nói khi ấy hắn đang ở biên quan, là binh lính trẻ tuổi nhất doanh, không được phép nghỉ, cũng không đủ tư cách xin về thăm thân.
Lại mấy năm nữa, Đại Lang thành thân, hắn cuối cùng cũng trở về.
Nhưng A Hương không có cơ hội gặp hắn, nàng là người què, rất ít khi ra ngoài. Mà hắn ở nhà chỉ vội vội vàng vàng mấy ngày, rồi lại đi.
Bùi bá bá đã ch .t, không ai còn nhắc đến chuyện gả nàng cho Nhị Lang.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!