Chương 7: (Vô Đề)

Xưa nay phần sáng tạo luôn là đoạn đặc sắc để dành đến cuối hội thi, cũng là khâu đào thải khốc liệt nhất – mọi năm khoa Kĩ thuật thông tin còn chẳng mò được tới tư cách dự thi nữa là, lần này khoa được đứng ở đây đều nhờ cả vào màn lật ngược thế cờ tuyệt đẹp của Lệ Sơ.

Khán đài lao xao tiếng bàn tán.

"Đã omega lại còn là lính mới, năng lực được đến đâu cơ chứ?"

"Trận trước chỉ ăn may thôi."

Ân Thuật ngồi ở vị trí người xem, tay nắm chai nước đào, tầm mắt dừng ở bóng dáng gầy nhỏ chính giữa sân đấu. Lệ Sơ đang ngồi dưới sàn cắm cúi thử thiết bị, tốc độ ngón tay gõ bàn phím nhanh tới nỗi hoa cả mắt.

Tiếng còi bắt đầu phần thi vang lên, tổ trọng tài công bố đề thi là "Chuyển tiếp thông tin ở khu mất tín hiệu". Dưới sân, các đội khác đều đang hí hoáy chăm chăm tăng công suất tín hiệu, máy móc liên tục kêu ù ù vì quá tải. Khu trọng tài đã có người lắc đầu.

Song Lệ Sơ thình lình giơ tay, xin tổ trọng tài cho sử dụng drone dự bị.

Tổ trọng tài bàn bạc một lượt, tuy không rõ Lệ Sơ xin sử dụng nhiều drone thế làm gì nhưng vẫn duyệt. Phương án của cậu nhanh chóng được hé lộ toàn diện, cũng điên cuồng không kém – dùng cụm drone tạo thành chuỗi chuyển tiếp động.

Lúc chiếc drone đầu tiên bay lên trên không, có tiếng cười lác đác vang lên ở phía khán giả.

"Chơi đồ hàng đấy à?"

Còn chưa dứt lời thì bỗng drone của Lệ Sơ đột ngột rung lắc dữ dội, giao diện điều khiển bật ra cảnh báo màu đỏ chói mắt.

Mọi người nhao nhao thì thầm: "Thất bại đến nơi rồi."

Ân Thuật vô thức căng cứng người, chai đồ uống trong tay phát ra tiếng răng rắc nhè nhẹ.

Nhưng không ai ngờ được, ngay giây tiếp theo Lệ Sơ đã giật lấy luôn thiết bị điều khiển từ xa dự phòng, nhập một chuỗi mã Morse bằng tốc độ đáng sửng sốt.

Tít, tít tít tít, tít ——

"S-O-S, chuyển sang băng tần phụ."

Cụm drone bất chợt đổi đội hình, vạch những đường cong mỹ miều giữa không trung. Trên màn hình lớn, cột cường độ tín hiệu vốn đang lục tục đứt quãng nháy mắt tăng vọt tối đa.

Cả sân đấu lặng ngắt như tờ. Trọng tài chính đứng bật dậy, thảng thốt nhìn lên màn hình.

3 phút sau, trong lúc các đội khác vẫn đang luống cuống rối rắm thì cụm drone của Lệ Sơ đã hoàn thành toàn bộ bài thử nghiệm truyền tin.

"Sử dụng thời gian ngắn nhất, tiêu thụ ít năng lượng nhất, phương án tối ưu." Trọng tài chính gõ bàn, nói với mọi người, "Khá đấy, phá kỉ lục rồi."

Sau đó là tiếng hoan hô rào rào bùng nổ vang dội trên khán đài, mấy thành viên khoa Kĩ thuật thông tin xúc động quá ném mũ văng cao tận trời.

1 tiếng sau, toàn bộ hội thi kết thúc, tổ của Lệ Sơ giành được chức quán quân đầu tiên trong lịch sử khoa Kĩ thuật thông tin.

Ân Thuật trông lên bóng dáng trên bục nhận giải, yết hầu khẽ chuyển động. Lệ Sơ đứng giữa đám đông túm tụm xung quanh, tóc con ươn ướt dính ở trán, ánh mắt cười đen láy sáng bóng.

Hóa ra bé con bám theo anh í ới gọi anh trai luôn miệng đâu còn "chẳng biết gì" như anh nói nữa, mà đã lớn lên trưởng thành độc lập từ bao giờ không hay.

**

Lệ Sơ đánh một trận nổi danh, gạt đi hết thảy thành tích ngạo nghễ lẫn sự hâm mộ từ mọi người khác, chỉ canh cánh mỗi quà tặng và bữa tối thắp nến lãng mạn Ân Thuật đã hứa. Vân Hành vốn sang tìm chúc mừng cậu cay đắng vô cùng, bảo cậu là cái đồ "mờ mắt vì yêu", "hết thuốc chữa".

Lệ Sơ cười hì hì ba hoa chẳng biết ngượng: "Chính xác, chỉ có anh tớ mới chữa nổi."

Ân Thuật không hề nuốt lời, buổi tối anh dẫn cậu ghé một nhà hàng trời sao, chắc đây là bữa ăn chính thức nhất kể từ khi họ gặp lại nhau tại trường quân sự đến giờ. Vẻ vui mừng ở Lệ Sơ còn rõ rệt hơn cả lúc chiến thắng hai trận đấu nữa.

Quà tặng thì là mô hình Ân Thuật mua ở trung tâm thương mại cạnh đó – thời gian gấp gáp quá, Ân Thuật chỉ có thể chọn mua quà theo lối an toàn – Lệ Sơ nâng cánh tay mô hình lên rồi lại hạ xuống, giọng hân hoan: "Anh, anh vẫn nhớ em thích cái này à."

Đây là nhân vật cậu thích hồi còn bé, cơ mà lớn lên ít khi chơi hơn, không ngờ Ân Thuật hãy còn nhớ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!