Chương 31: (Vô Đề)

Sau giai đoạn làm quen, cuộc sống của Lệ Sơ ở trường mới đã chuyển từ nhọc nhằn sang thoải mái tự nhiên, Hemlock Castle còn ngặt nghèo hơn cả trường Quân sự số 1 Liên bang Mới song cơ cấu khá tương tự, thích nghi được rồi thì cũng đơn giản.

Là một trong số ít omega ở trường quân sự, còn sở hữu gương mặt phương Đông mang sức hút đặc biệt, Lệ Sơ nhanh chóng trở thành đối tượng theo đuổi của các alpha tóc vàng mắt xanh. Có điều từ góc độ người ngoài thì tính tình cậu lãnh đạm ít nói, không đến lớp cũng chỉ ở kí túc, bình thường các tiết học mở cũng toàn chọn ngồi dí trong góc, trông tương đối khó gần.

Nhưng bất chấp điểm này, cậu vẫn cứ là đề tài xôn xao, không chỉ mỗi phong thái ngoại hình mà tài cán năng khiếu của cậu cũng dần dà bộc lộ, thậm chí mấy lần cậu còn từng đứng lớp giảng dạy tiết tự do cho các cấp lớn hơn với tư cách đại diện học sinh xuất sắc. Đối diện với hàng loạt alpha xin kết bạn Weixin sau giờ học, cậu bình thản từ chối. Từ từ rồi cậu bắt đầu gắn liền với các nhãn hiệu thí sinh trời phú, khó lòng theo đuổi, Venus Á Đông…

Cậu chẳng hề dao động, điềm nhiên sống cuộc sống của mình thật êm đềm.

Nửa năm sau, cuối cùng cậu cũng nhận được thỏa thuận ly hôn đã kí tên. Cậu nhìn đăm đăm dòng chữ kí một hồi rồi cất tập thỏa thuận vào hộp khóa kín. Đồng thời liệu trình phục hồi tuyến thể lần 6 cũng kết thúc, tương lai cứ uống thuốc đúng giờ là không cần tái khám nữa, tuy tuyến thể khuyết mất một phần nhưng sẽ không ảnh hưởng đến sinh hoạt về sau.

Loại thuốc đặc hiệu cần uống trường kì chỉ sản xuất ở Liên bang Mới, cứ mỗi tháng Vân Hành lại gửi sang cho cậu một đợt. Cậu đòi chuyển tiền trả Vân Hành mà bị gạt đi. Lý do Vân Hành đưa ra là chỗ thuốc này đều nhờ viện trưởng Tề lấy hộ, chi phí lắt nhắt, nếu kiên quyết trả tiền là không gửi thuốc nữa đâu.

Sau ấy Vân Hành không quản đường xa đến thăm cậu một lần, thấy cậu hồi phục khá ổn mới yên tâm. Phát hiện có alpha cưa cẩm cậu là Vân Hành tươi tỉnh lắm, động viên Lệ Sơ thử xem sao. Lệ Sơ chỉ cười cười không tiếp lời, Vân Hành biết ngay Lệ Sơ vẫn rất khó vượt qua rào cản trong lòng.

Vân Hành ở khách sạn gần trường Hemlock, theo quy định của trường Lệ Sơ không thể qua đêm bên ngoài, hai người ăn tối xong Vân Hành ra về.

Vừa bước khỏi cổng trường đã trông thấy alpha đứng chờ bên ngoài. Vân Hành không ưa gì đối phương, song nể tình anh ta cung cấp thuốc đặc hiệu đắt đỏ hàng tháng nên miễn cưỡng nói vài câu.

"Cậu ấy ổn lắm, sức khỏe hồi phục lý tưởng, thành tích cũng khá, giành cả học bổng trường, không uổng công anh nhượng gói bản quyền cho cậu ấy vào học."

Vân Hành bước đi thoăn thoắt, Ân Thuật lẳng lặng theo sau. Đến cửa khách sạn bỗng Vân Hành dừng chân ngoái nhìn Ân Thuật, cười rất trơ tráo: "À đúng rồi, nhiều alpha theo đuổi cậu ấy cực, hôm nay tôi hỏi thăm, cậu ấy bảo thử chút cũng được."

Dứt lời cậu ta quay đầu bỏ đi mất, lòng dạ hả hê vô cùng, mặc xác gương mặt đen thùi lùi của Ân Thuật.

Thí nghiệm cần dùng một nhóm dữ liệu, giáo sư đang bận dở nên bảo Lệ Sơ sang Sở nghiên cứu lấy báo cáo. Sở nghiên cứu thuộc tòa nhà 4 tầng nằm phía sau trường, vị trí tương đối khuất, là bộ phận cốt lõi thuộc lĩnh vực nghiên cứu quân sự nước M, tuy thuộc quyền quản lý của trường nhưng không mở cửa với bên ngoài.

Lệ Sơ đã theo học Hemlock gần 1 năm mà cũng chưa đến đó bao giờ, cậu cầm theo thẻ ra vào của giáo sư, đăng kí hàng loạt khâu xong mới đặt chân được vào khoảnh sân bảo vệ nghiêm ngặt.

Việc lấy báo cáo dữ liệu rất nhanh gọn, vài trang giấy mỏng manh ghi chép những con số tuyệt mật không được phép công khai. Lệ Sơ ôm tập tài liệu trước ngực rảo bước đi về, đoạn ngã rẽ không để ý quan sát bất chợt đâm sầm phải người ta.

Lệ Sơ suýt ngã nhào, nhờ người nọ chộp lấy cánh tay cậu cậu mới đứng vững được, đối phương nói xin lỗi bằng tiếng nước M, Lệ Sơ chỉ gật đầu qua quýt định vòng tránh đi luôn. Song vừa cất bước cậu đã thình lình phanh gấp, phải ngoái đầu lại nhìn cho rõ mặt người kia.

Đối phương là một alpha trung niên vóc dáng vừa phải, đeo cặp kính dày cộp, tướng mạo hiền hòa, cảm giác từng gặp ở đâu. Vài đoạn kí ức lẻ tẻ vụt qua trước mắt mà cậu để vuột mất, cứ nhòe nhoẹt mù mờ.

Dường như nhìn thấy Lệ Sơ là người này cũng ngạc nhiên lắm, mỗi tội chỉ chớp mắt thôi đối phương đã trở lại bình thường, xua tay xin lỗi thêm lần nữa rồi bỏ đi thẳng.

Suốt cả sáng Lệ Sơ cứ thơ thẩn vẩn vơ, ăn trưa xong cậu lại quay vào phòng thí nghiệm làm nốt chỗ số liệu đang dở. Chờ giáo sư về cậu bèn thử hỏi dò những chuyện bên Sở nghiên cứu.

"Lúc sang Sở nghiên cứu em gặp phải một người, hình như là từ nước Liên bang Mới ạ." Lệ Sơ thao tác với dụng cụ thí nghiệm, ra vẻ tình cờ tán gẫu với giáo sư.

"Đấy là chuyên gia mới đến bên đó," Giáo sư lơ đãng trả lời, vẫn tiếp tục chăm chú làm việc, "người nước Liên bang Mới."

Lệ Sơ hỏi thêm: "Là nhà nghiên cứu ạ? Em trông mặt cứ thấy quen quen."

Giáo sư dừng động tác trong tay lại, nghĩ ngợi, hai chuyên gia mới đến 1 năm trước đều là người nước Liên bang Mới, không rõ Lệ Sơ gặp phải ai.

"Có đội chuyên gia từ thủ đô nước Liên bang Mới sang, chuyển giao cùng cả kĩ thuật độc quyền đấy. Theo thỏa thuận thì đội ngũ nghiên cứu gốc phải ở lại 2 năm để hướng dẫn hoàn thiện quá trình chuyển nhượng công nghệ cốt lõi, mới đảm bảo tiếp thu và phát triển liên tục trong tương lai được."

Lệ Sơ hơi ngớ người: "Ý thầy là gói bản quyền máy tạo sóng siêu âm mẫu A3 ấy ạ?"

Thương vụ chuyển nhượng kĩ thuật này có thể gọi là dấu mốc lịch sử trong ngành. Thường thì dạng công nghệ cấp chiến lược đây cơ bản không bao giờ xuất hiện trên thị trường giao dịch cả, dù có rao bán thì ắt cũng phải kèm theo con số trên trời. Nhưng điều kì lạ là cuối cùng bên đang nắm độc quyền lại đồng ý chuyển nhượng với mức giá bằng 0 trên danh nghĩa viện trợ kĩ thuật.

Hồi nhập học Lệ Sơ từng thấy có lời đồn xôn xao lẻ tẻ về chuyện này, song học sinh tầng lớp cơ bản như cậu còn lâu mới tiếp xúc tới những chi tiết giao dịch cấp cao xa xôi thế, cậu nghe vậy thôi chứ không nghĩ nhiều.

Giáo sư đáp "Đúng rồi", xong đùa bảo: "Chẳng hiểu đối phương lên cơn động kinh gì luôn."

Lệ Sơ thoáng ngẩn ngơ, một lúc sau cậu hỏi: "Thầy biết bên chuyển nhượng là ai không ạ?"

"Bảo mật mà," Giáo sư giơ ngón tay chỉ vào miệng, "thầy cũng không rõ."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!