Chương 19: Anh Không Đủ Tư Cách

Bởi vì trước đó Trần Hữu từng bị đập đầu, tuy chỉ là vết thương ngoài da không quá nghiêm trọng nhưng vẫn gây ảnh hưởng đến hình tượng của anh ta.

Cho nên hôm nay Trần Hữu đội mũ lưỡi trai.

Lúc nhìn thấy Lạc Tú xuất hiện ở đây, Trần Hữu còn cảm thấy khá bất ngờ.

Tuy bản thân Trần Hữu không được xem là nhân vật lớn nào, theo lý mà nói thì anh ta cũng không đủ tư cách đến đây.

Dù sao thì đây cũng là nơi chỉ những người có quyền thế và thực lực mới có thể đi vào.

Nhưng Trần Hữu đã được hưởng ké ánh sáng của ba anh ta.

Dù nói thế nào thì ba của Trần Hữu cũng là phó thị trưởng, mặc dù hiện tại ông ta đã nghỉ hưu nhưng những mối quan hệ trước đây vẫn còn đó, đương nhiên cũng có đủ tư cách để đến đây ăn cơm.

Vậy nên Trần Hữu cũng có thể đi theo.

Nhưng lúc này Lạc Tú lại xuất hiện ở đây, điều này khiến Trần Hữu có chút ngạc nhiên.

Trần Hữu nhìn thấy Lạc Tú, đương nhiên Lạc Tú cũng phát hiện ra Trần Hữu.

Nhưng dù đã nhận ra Trần Hữu, Lạc Tú cũng không để ý tới anh ta.

Đối mặt với kẻ thù kiếp trước của mình, cho dù Lạc Tú đã trở thành Tiên Tôn thì trong lòng anh cũng không buông bỏ được.

Nhưng ngay hôm nay và ngay tại nơi này, Lạc Tú sẽ không cố ý tìm Trần Hữu gây chuyện.

Dựa vào thực lực bây giờ và thực lực trong tương lai của anh, Lạc Tú có rất nhiều thời gian và cơ hội để chơi chết Trần Hữu.

Tuy nhiên, Lạc Tú phớt lờ Trần Hữu không có nghĩa là rắc rối sẽ không tự tìm tới cửa.

Lúc này Trần Hữu đang đứng cạnh một cậu ấm thế hệ thứ hai rất có quyền lực.

Hoặc cũng có thể nói, tất cả những người người trẻ tuổi có thể tới đây đều là người thuộc thế hệ thứ hai có chỗ dựa sau lưng vô cùng mạnh mẽ.

Dù sao thì nơi này cũng là một khách sạn cực kỳ cao cấp.

Tựa như cậu ấm thế hệ thứ hai đang đứng bên cạnh Trần Hữu đây.

Giá trị con người hơn trăm triệu nhân dân tệ, không chỉ có năm xưởng gia công lớn ở Tân Châu mà dưới tay còn có không ít người lăn lộn ngay tại khu vực trung tâm thành phố Tân Châu.

"Này, sao anh cứ nhìn chằm chằm người trẻ tuổi đằng kia vậy?" Cậu ấm kia đứng bên cạnh Trần Hữu tò mò hỏi.

Lúc này Trần Hữu còn đang ngạc nhiên đây.

Lạc Tú từ thị trấn lên đây, Trần Hữu rất chắc chắn về điều này.

Bởi vì Trương Thục Phi sẽ không nói dối anh ta.

Hơn nữa ngày đó khi ở nhà Trương Thục Phi, ba mẹ Trương Thục Phi cũng đã nói như vậy.

Vậy sao Lạc Tú lại dám đến nơi này?

Vừa không có bối cảnh, vừa không có quan hệ với ai.

Một tên nông dân bình thường nho nhỏ như anh mà cũng dám tới khách sạn tư nhân cao cấp thế này sao?

Sau một thoáng ngạc nhiên, Trần Hữu mới mở miệng đáp lời người bên cạnh.

"Tôi biết người này."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!