"Cược tiểu sao?" Mọi người nghe câu này xong, suýt nữa đã phun ra một ngụm máu tươi vì tức.
Người ta còn chưa lắc xúc xắc, vậy mà anh đã đặt cược là tiểu sao?
Ngay cả Trương Thục Phi cũng giận đến mức suýt thì chửi bậy.
A Đao liếc mắt nhìn thoáng qua Lạc Tú với vẻ châm chọc, đúng là gặp phải tên ngu ngốc.
Người lắc xúc xắc ở nơi này không chỉ có kỹ thuật điêu luyện, muốn ra đại thì có thể lắc ra điểm đại, mà thậm chí còn có thể lắc ra số điểm tùy theo ý thích của anh ta.
Hơn nữa đống xúc xắc này có cơ quan riêng biệt, có thể quyết định tiểu hay đại ngay trong nháy mắt nó được mở ra.
Có cơ quan và cao thủ như vậy trấn giữ mà còn muốn giành chiến thắng ư?
Đúng là người si dại nói chuyện viển vông!
Quan trọng hơn là vừa rồi Lạc Tú đã giành trước nói anh muốn đặt tiểu.
Vậy người ta chỉ cần tùy tiện động tay động chân một chút đã có thể lắc ra điểm đại, thế chẳng khác nào còn chưa đánh bạc đã chắc chắn bị thua!
Vương Thông và những người khác nhìn Lạc Tú đầy oán hận.
Đặc biệt là vừa rồi A Đao đã nói để Lạc Tú đại diện cho tất cả bọn họ.
Xong rồi, kết thúc cả rồi.
Hôm nay Lạc Tú hại chết tất cả mọi người rồi.
Tất cả mọi người đều nhìn Lạc Tú bằng ánh mắt trách móc.
Bởi vì chỉ cần canh bạc này vừa bắt đầu thì những người kia chắc chắn sẽ không để Lạc Tú rời khỏi bàn, mà lúc ấy, những người đó cũng sẽ gom tất cả bọn họ tính cùng một chỗ.
Bây giờ Lạc Tú không chỉ đại diện cho chính mình, mà còn đại diện cho tất cả bọn họ.
Hôm nay Lạc Tú đã vay bao nhiêu tiền ở đây, bọn họ đều phải giúp trả bấy nhiêu tiền!
Tuyệt đối không thể! Chắc chắn sẽ tán gia bại sản!
Trương Thục Phi lo lắng nhìn Lạc Tú, cô ta không ngờ Lạc Tú lại có thể ngu xuẩn đến vậy.
"Lạc Tú, hôm nay anh đừng có hại chết tất cả chúng ta đấy!" Rốt cuộc Trương Thục Phi cũng không nhịn được nữa.
"Anh có thể thắng." Lạc Tú nói thản nhiên.
Mặc dù người lắc xúc xắc là một cao thủ nhưng muốn dùng những mánh lới lừa bịp này trước mặt Lạc Tú thì đúng là chuyện buồn cười!
Lạc Tú chỉ cần khẽ động thần niệm đã đủ biết đối phương thay đổi Đại
- tiểu thế nào.
Chỉ trong khoảnh khắc chớp mắt khi chiếc nắp được mở ra!
Tiểu!
Vẻ mặt của tất cả mọi người đều sững sờ.
Ngay cả người lắc xúc xắc cũng ngơ ngác, người nọ nhìn chằm chằm vào con xúc xắc suốt vài giây mà vẫn chưa kịp phản ứng.
Không nên thế này, sao lại có thể ra tiểu được chứ?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!