Chương 48: Nổi điên

Edit: Tagoon

Chẳng qua, Hùng Dã tuy rằng khiếp sợ, nhưng cũng không cảm thấy sợ hãi bao nhiêu.

Y biết đó là một thú nhân, một thú nhân cường đại.

Chỉ là hành vi của đối phương khiến y có chút khó hiểu —— Vì sao vị thú nhân cường đại kia lại không thể ngừng sống chết với mấy cái cây đó?

Hùng Dã vô cùng nghi hoặc, mà voi Ma

-mút trên núi phía xa lúc này hai mắt đã trở nên đỏ bừng.

Nó không ngừng phá hủy hết thảy chung quanh, bẻ gãy đại thụ, giết chết mọi sinh vật sống bên cạnh mình.

Đại thụ trên cả ngọn núi đã bị hủy diệt gần như không còn, mà Tiết Hung Ngô Công trong rừng không sai biệt lắm đã bị dẫm nát toàn bộ.

Còn có năng lượng vô biên đang không ngừng tán dật ra ngoài.

Tượng Thiên vừa mới chạy thoát cảm giác được cỗ năng lượng phóng lên cao phía sau, trong lòng nhảy dựng. Lão không chút do dự quyết định chẳng bao giờ tới cái địa phương quỷ quái này nữa.

Đến nỗi Sư Lệ bị lão ta xách theo...... Sư Lệ lúc này vẫn còn hôn mê, nhưng thật ra hoàn toàn không biết đã xảy ra chuyện gì, càng không biết quá khứ mà gã từng trải qua lại không giống như trước......

Voi Ma

-mút khổng lồ ở trên núi không ngừng tàn sát bừa bãi, cơ hồ mãi mãi không có chừng mực. Mà người của bộ lạc Đại Hùng vẫn luôn một lòng dõi theo.

Nơi đó...... Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Mọi người còn đang lo lắng sợ hãi, một con gấu trắng toàn thân nhiễm huyết đột nhiên nghiêng ngả lảo đảo chạy tới.

Hùng Hà thực mau đã phát hiện hắn: "Là Hùng Kỳ!"

Mặc kệ là Hùng Dã hay Hùng Kỳ, đối bộ lạc mà nói đều rất quan trọng. Trên đỉnh núi, Hùng Hà một phen vác tư tế lên, lập tức bò xuống dưới chân núi.

Lúc ông bò đến nơi, Hùng Kỳ cũng vừa lúc đi tới lối vào khe núi.

Mặc kệ là người trong bộ lạc hay là Hùng Dã đều bị con cự thú kia làm cho kinh sợ. Cũng chỉ có Hùng Kỳ vẫn luôn quay lưng về phía bên đó liều mạng chạy về là cái gì cũng chưa phát hiện, cái gì cũng chưa cảm giác được.

Nhìn thấy Hùng Hà, Hùng Kỳ lao lên phía trước một cái, biến thành hình người: "Đi cứu Hùng Dã......"

"Hùng Dã làm sao vậy?" Hùng Hà cả kinh.

"Chúng ta gặp Tiết Hung Ngô Công." Hùng Kỳ nói.

"Chỉ là Tiết Hung Ngô Công?

"Hùng Hà buột miệng thốt ra. Hùng Kỳ:"......" Cái gì mà chỉ là Tiết Hung Ngô Công?!

"Ngươi nhìn xem.

"Hùng Hà chỉ ra phía sau Hùng Kỳ nói. Hùng Kỳ xoay người thì thấy được cả một ngọn núi đằng sau đã hoàn toàn thay đổi bộ dáng. Hắn sửng sốt, chẳng qua chỉ trong chốc lát liền lập tức nói:"Hùng Dã bị thương, y ở bên đó.

"Hùng Hà và tư tế đều trầm mặc hẳn xuống. Nhìn bộ dạng của Hùng Kỳ, bọn họ cũng đã có một vài suy nghĩ không tốt, mà lúc này...... Hùng Hà nói:"Ta dẫn người đi xem."

"Cẩn thận." Tư tế nói, sau đó liền nhìn Hùng Hà chọn một vài thú nhân khá lớn tuổi trong bộ lạc, chuẩn bị xuất phát đi xem xét tình huống.

"Thần Thú sẽ phù hộ các ngươi."

Tư tế nói. Cũng chẳng biết có phải Thần Thú đang phù hộ bọn họ hay không, ông vừa thốt ra lời này thì ở nơi xa, động tĩnh trên núi thế nhưng biến mất.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!