Chương 41: Điều tra

Edit: Tagoon

Chu Tịch không chút do dự rút tay mình về: "Không muốn."

Tư tế: "......"

Tư tế có chút không cam lòng: "Vì cái gì?"

Còn có thể vì cái gì, đương nhiên là không muốn nhảy đại thần ca hát.

Huống chi...... Làm tư tế của một cái bộ lạc nhỏ thế này, kỳ thật cũng không nhẹ nhàng.

Tư tế không cần đi săn, không cần đi thu thập. Mỗi lần đội săn thú đi săn thì phần tốt nhất đều sẽ được đưa cho tư tế, thoạt nhìn rất không tồi. Nhưng trên thực tế, tư tế phi thường bận rộn.

Người trong bộ lạc khi gặp phải chuyện không tự mình giải quyết được, tất cả đều sẽ tìm tư tế cũng thôi đi, tư tế còn phải phụ trách rất nhiều sự vụ trong bộ lạc, thậm chí còn phải tham gia trồng trọt —— Người trong bộ lạc Đại Hùng vẫn chưa học được hệ thống hóa canh tác, nhưng đã biết một ít phương pháp gieo trồng đơn giản.

Ví dụ như rải một ít hạt giống ở chung quanh bộ lạc, mang một ít loại rau ăn được trồng xung quanh bộ lạc, sau đó cấm người trong bộ lạc không được hái sạch linh tinh.

Tóm lại, có người bị bệnh, tìm tư tế; có hài tử thức tỉnh, tìm tư tế; có người chết, tìm tư tế; ngay cả có người sắp sinh con, cũng sẽ tìm tư tế tới nhìn, thậm chí hỗ trợ đỡ đẻ.

Tư tế thật sự rất bận, thế cho nên đều không thể rời khỏi bộ lạc.

Chu Tịch một chút cũng không muốn tìm nhiều việc như vậy cho mình.

Ở mạt thế những ngày tháng ngay cả ngủ một giấc cũng không được còn chưa đủ sao? Vì cái gì phải ôm việc vào người?

"Ta lười.

"Chu Tịch nói. Tư tế:"......

"Ông đã suy nghĩ rất nhiều khả năng, duy độc không nghĩ tới khả năng này! Chu Tịch thế nhưng bởi vì lười mà không muốn làm tư tế! Tư tế khóe miệng trừu trừu, có chút vô cùng đau đớn:"Ngươi đã chịu Thần Thú chiếu cố, rốt cuộc trở nên thông minh, thế nhưng bởi vì lười mà không muốn làm việc, ngươi về sau muốn sinh hoạt như thế nào?"

"Hùng Dã nuôi ta.

"Chu Tịch cười cười. Tư tế rất muốn đuổi Chu Tịch đi. Chu Tịch nghiêm mặt nói:"Tư tế gia gia, ta chỉ muốn ở bên cạnh Hùng Dã, an tĩnh sinh hoạt, không muốn quản quá nhiều chuyện"

Tư tế nhìn về phía Chu Tịch, Chu Tịch lại nói: "Ta xác thật đã chịu Thần Thú ban phước. Mẫu thân của ta sau khi chết, ta lập tức hiểu ra rất nhiều thứ. Ta nguyện ý cống hiến cho bộ lạc, nhưng ta không muốn làm tư tế."

"Ngươi đã hiểu cái gì?

"Tư tế đầy mặt kích động. Chu Tịch nói:"Tỷ như tác dụng của phiên tả diệp, tỷ như tác dụng của an thần thảo. Lúc ta thấy mấy loại thực vật này, tự nhiên liền biết tác dụng của chúng."

Tư tế tìm tòi nghiên cứu ngắm nghía Chu Tịch.

Chu Tịch đột nhiên chuyển biến tốt đẹp, thậm chí trở nên thông minh như vậy là có điểm khác thường.

Người trong bộ lạc trước kia không tiếp xúc gì với Chu Tịch, bây giờ lại không thân với Chu Tịch, đối với Chu Tịch không hiểu biết, đương nhiên sẽ tiếp nhận điểm này. Nhưng tư tế trước đó từng xem bệnh cho Chu Tịch lại biết, trên người Chu Tịch có rất nhiều chỗ kỳ quái.

Nhưng ông cũng thấy được, Chu Tịch không có ác ý với người trong bộ lạc, đối với Hùng Dã cũng rất tốt.

Ngày hôm qua, Chu Tịch thậm chí dưới sự chứng kiến của Thần Thú và hoa ngọn lửa cùng Hùng Dã kết thành bạn lữ, còn ở trong Thần Thú tế bệnh tình đột nhiên chuyển biến tốt đẹp.

Ông nguyện ý tin tưởng Chu Tịch, cho nên mới muốn cho Chu Tịch làm tư tế, nhưng Chu Tịch không muốn......

Tư tế chân mày cau lại, một lát sau, lại giãn ra: "Tùy ngươi đi......" Ông cũng không tin ông tìm không thấy người có thể nhận việc!

"Cảm ơn.

"Chu Tịch nói. Tư tế ngay sau đó nói:"Nếu ngươi được Thần Thú ban phước, vậy mau kể cho ta đi!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!