Chương 40: Học tập

Edit: Tagoon

Chu Tịch tuy rằng đối với tương lai có rất nhiều ý tưởng, nhưng hắn cũng biết ý nghĩ của mình muốn thuận lợi thực thi không phải dễ dàng như vậy.

Rốt cuộc hắn ở trong bộ lạc cũng không quá làm cho người ta yêu thích.

Huống chi hắn không định triển lộ thực lực của chính mình, chỉ muốn lười nhác độ nhật.

Chu Tịch lấy thịt đã nướng lúc trước nấu thêm một lần nữa, lại thả vào trong ít hương liệu.

Hương vị thịt toả ra ngào ngạt từ ngoài cửa truyền vào trong sơn động, Hùng Dã rốt cuộc tỉnh.

Hùng Dã vừa tỉnh dậy đã nhìn thấy Chu Tịch đang ở cửa nấu thịt, ánh nắng bên ngoài chiếu rọi dừng ở trên người Chu Tịch khiến Chu Tịch thoạt nhìn phi thường dịu dàng.

Hùng Dã tiến lại gần, muốn ôm Chu Tịch cọ cọ Chu Tịch một cái, kết quả phát hiện mình thế nhưng là hình thú.

Y đêm qua đã dùng hình thú ngủ, thiếu chút nữa quên mất!

Dùng hình thú đi cọ Chu Tịch, e là sẽ cọ Chu Tịch đến lảo đảo một cái...... Hùng Dã vội vàng biến thành hình người, sau đó đi qua ôm Chu Tịch: "Chu Tịch ngươi thật tốt!

"Chu Tịch dậy sớm nấu ăn cho y, thật tốt! Còn nữa, sau khi trở thành bạn lữ liền có thể tùy tiện ôm ấp hôn hít, thật tốt! Y ôm lấy Chu Tịch từ phía sau, lại ở trên cổ Chu Tịch hôn mấy cái, nhìn Chu Tịch kiểu gì cũng thấy thích, đặc biệt muốn cọ cọ. Hiện tại Chu Tịch là của y, y có thể tùy tiện cọ! Hùng Dã cả người ghé trên lưng Chu Tịch, vừa hôn vừa cọ, đều cọ ra hỏa rồi. Chu Tịch:"......

"Hùng Dã hành động như vậy cộng thêm phản ứng trên thân thể Hùng Dã, có điểm không ổn a! Trên lưng hắn còn đang bị chọc đây nè! Ngay khi Chu Tịch còn đang nghĩ có nên nói chuyện với Hùng Dã hay không, Hùng Dã lại buông hắn ra, sau đó hít sâu mấy hơi ngồi xổm xuống."Ngươi làm sao vậy?"

Chu Tịch hỏi.

"Có chút khó chịu." Hùng Dã kẹp chặt hai chân, lại nhìn về phía bộ vị mấu chốt nào đó của Chu Tịch: "Ngươi có khó chịu không?"

Chu Tịch: "......

"Đây là mời gọi sao? Này hẳn là mời đi? Nhưng vì cái gì ánh mắt Hùng Dã lại trong sáng như vậy, biểu tình lại vô tội như vậy? Nhìn thật đáng yêu. Chu Tịch đang tự hỏi thì Hùng Dã nói:"Chu Tịch, chúng ta sờ sờ đi?

"Nam nhân chưa có đối tượng hoặc là bạn lữ sẽ tự mình dùng tay, có đối tượng hay bạn lữ sao, có thể dùng tay cho nhau. Nghĩ vậy, Hùng Dã trực tiếp kéo tay Chu Tịch lại. Y tối hôm qua hơi mệt nên đi ngủ trước, cũng chưa nghĩ tới chuyện này. Nhưng hiện tại y không mệt, tinh thần tốt thật sự. Chu Tịch:"......"

Chu Tịch có chút bất đắc dĩ phát hiện, Hùng Dã kỳ thật cái gì cũng đều không hiểu.

Nơi này rất cởi mở, hắn vẫn luôn cảm thấy Hùng Dã hẳn là cái gì cũng hiểu, có lẽ đã cùng Sư Lệ xảy ra cái gì, kết quả y thế nhưng cái gì cũng đều không hiểu.

Chẳng qua điều này cũng không kỳ quái.

Đối với người trong bộ lạc mà nói, sinh sản hậu đại mới là chuyện đứng đắn. Trừ phi nam nhân nào vô cùng nhỏ yếu, không tìm được nữ nhân mới có thể cùng đồng tính ở bên nhau.

Nhưng chuyện như vậy rất ít, bởi vì ở trong bộ lạc, có vài nữ nhân không ngại tìm thêm mấy nam nhân.

Đến nỗi trời sinh thích nam nhân giống như Hùng Dã...... Trong bộ lạc bé xíu này có một người cũng đã không sai biệt lắm.

Hai người bất tri bất giác liền ghé sát vào nhau.

Hùng Dã thực chủ động, nhưng sau đó người nắm giữ quyền chủ động lại là Chu Tịch.

Rốt cuộc Hùng Dã cái gì cũng đều không hiểu.

Trợ giúp cho Hùng Dã xong, Chu Tịch ở trên mặt y hôn một cái: "Ăn cơm thôi.

"Chính hắn cũng nháo ra hỏa, cũng may có thể nghẹn trở về...... Hùng Dã nằm trên mặt đất, không muốn dậy ăn. Chu Tịch giúp y, so với y một mình tự cấp tự túc thoải mái hơn nhiều! Y về sau nhất định phải mỗi ngày cùng làm với Chu Tịch, nhờ Chu Tịch giúp y! Nghĩ vậy, Hùng Dã nhìn về phía Chu Tịch:"Chu Tịch, buổi tối hôm nay ta và ngươi cùng nhau ngủ.

"Y trước giờ đều tách ra ngủ với Chu Tịch...... Chu Tịch nhìn Hùng Dã, cười đáp ứng:"Được."

Hắn đã quen có Hùng Dã ở bên cạnh, hai người ngủ cùng nhau một chút vấn đề cũng không có.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!