Edit: Tagoon
Tư tế sau khi phân Hùng Mao vào loài gấu, lại ôm gấu trúc vẫn còn nhỏ tuổi lên sờ soạng: "Gấu nhỏ này lớn lên thật không tồi!"
Hùng Mao bị xoa đến thẹn thùng, cuộn tròn lại thành một nắm nhỏ màu đen trắng.
Chu Tịch cảm thấy tư tế của bộ lạc Đại Hùng không quá đáng tin cậy, nhưng hắn vẫn rất thích vị tư tế rộng rãi này. Đến nỗi gấu trúc nhỏ trong lòng ngực tư tế, thoạt nhìn cũng không tồi.
Chẳng qua hắn ngắm nghía chút là được rồi, đối với việc động tay không có hứng thú, hắn vẫn là càng thích thú hình của Hùng Dã hơn.
Nghĩ như vậy, Chu Tịch nhìn thoáng qua Hùng Dã, sau đó liền phát hiện ánh mắt đầy nóng bỏng của Hùng Dã khi nhìn gấu trúc trong lòng tư tế.
Không nghĩ tới Hùng Dã thế nhưng thích động vật nhỏ lông xù xù......
Hùng Dã xác thật thực thích động vật nhỏ lông xù. Đương nhiên, quan trọng nhất chính là hình thú của Mao quá đáng yêu.
Chẳng qua người trong bộ lạc bình thường sẽ không cho người khác sờ thú hình của mình.
Hùng Dã nhìn vài lần rồi tính toán rời đi: "Chu Tịch, ta đi tìm ít trái cây cho ngươi ăn? Đội thu thập hái được trái cây trở về.
"Chu Tịch sao vẫn còn chưa thức tỉnh vậy? Nếu như Chu Tịch thức tỉnh thành gấu nhỏ giống như vậy thì tốt rồi! Liền tính không thể thức tỉnh thành gấu nhỏ đáng yêu, thức tỉnh thành chuột nhỏ y cũng không chê đâu! Có vài bé chuột còn rất đáng yêu! Hùng Dã như vậy nghĩ, nhìn thoáng qua tư tế. Chu Tịch không chú ý tới biểu tình của Hùng Dã, nói:"Chờ một chút.
"Lại có một đứa bé thức tỉnh, tư tế đặt Hùng Mao vừa mới thức tỉnh ở trên mặt đất, đi xem đứa bé kia. Bọn nhỏ sau khi thức tỉnh đều không thể lập tức biến trở về hình người. Tiểu gấu trúc liền di chuyển trên mặt đất, còn dùng một đôi mắt đen láy nhìn Hùng Dã. Chu Tịch nắm da gáy nó, xách lên đặt ở trong lòng ngực Hùng Dã:"Cho ngươi."
Hùng Mao thời điểm bị xách lên có chút ngẩn ngơ
-- Bị xách kiểu này tuy rằng không đau, nhưng Chu Tịch đối với nó như vậy có vẻ không hữu hảo......
Chu Tịch có phải không thích nó hay không?
Anh trai nó có thể sẽ không thích nó hay không?
Tuy rằng Hùng Mao tiếp xúc với Hùng Dã không nhiều lắm, nhưng đối với anh trai cùng mẹ khác cha Hùng Dã, nó vẫn luôn rất sùng bái, chỉ là ngượng ngùng đến gần mà thôi.
Nếu bị Hùng Dã chán ghét, nó cảm thấy mình sẽ thực thương tâm.
Còn đang mải rối rắm, Hùng Mao đã bị Chu Tịch thả vào trong lòng Hùng Dã.
Tiểu gấu trúc thẹn thùng lại một lần cuộn tròn, chôn kín mặt trong móng vuốt của mình, lại he hé ngón tay lộ ra cặp mắt đen lúng liếng lén nhìn Hùng Dã.
Hùng Dã nhịn không được vươn tay sờ soạng mấy cái, lại hỏi Chu Tịch: "Ngươi...... Ngươi đưa cho ta làm gì?" Y trước kia chưa từng ôm loại vật nhỏ thế này đâu......
"Bảo ngươi dẫn nó đi ăn chút gì."
Chu Tịch nói. Gấu đen nhỏ thức tỉnh đầu tiên đã bắt đầu ăn, tiểu gấu trúc hẳn là cũng sẽ muốn ăn chút gì.
"Vậy cùng đi ăn gì đó đi."
Hùng Dã ôm tiểu gấu trúc, lại đoạt lấy một khối thịt rết trở về, đặt ở trên tay mình đút cho tiểu gấu trúc.
Tiểu gấu trúc mềm mại chậm rãi ăn, Hùng Dã cảm thấy lòng bàn tay mình ngưa ngứa, không khỏi lại sờ soạng tiểu gấu trúc thêm mấy cái.
Hùng Dã rất vui vẻ.
Nhìn bộ dạng này của Hùng Dã, Chu Tịch lại cảm thấy hơi muốn đút thức ăn cho thú hình của Hùng Dã như vậy.
Trong lúc Chu Tịch và Hùng Dã cho Hùng Mao ăn, Sư Lệ đã phục hồi lại tinh thần.
Gã biết vì sao Hùng Mao thức tỉnh thành hình thú không giống với đời trước, nhất định là bởi vì ăn thịt Tiết Hung Ngô Công.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!