Edit: Tagoon
Hùng Dã ở bờ sông tắm rửa sạch sẽ, cả người cũng chậm rãi bình tĩnh lại, bắt đầu thảnh thơi suy nghĩ thêm nhiều sự tình.
Chu Tịch tuy rằng tỉnh, nhưng y vẫn chưa thể yên lòng —— Chu Tịch bộ dáng thoạt nhìn thật sự không tốt lắm.
Chẳng qua y không thể biểu hiện ra ngoài —— Chu Tịch bệnh, nhất định rất khó chịu, cần có chỗ dựa vào. Dưới tình huống như vậy, y cần thiết phải vững vàng để trở thành chỗ dựa cho Chu Tịch.
Hùng Dã biểu tình dần dần kiên định, đè ép sự bất an xuống tận đáy lòng.
Hôm nay là ngày y cùng Chu Tịch kết thành bạn lữ, y phải nên vui vẻ mới đúng.
Trong khi gội đầu, Hùng Dã không khỏi nhớ tới chuyện Chu Tịch gội đầu cho y lúc trước. Y hít sâu một hơi, đẩy nhanh động tác của mình.
Y muốn nhanh chóng trở về bồi Chu Tịch.
Hùng Dã thực mau đã tắm gội sạch sẽ, lúc trở về còn thuận tiện mang theo hai con ếch xanh.
Chu Tịch suốt một ngày trời chưa ăn cái gì, y phải làm chút đồ ăn cho Chu Tịch.
Hùng Dã trở lại trong bộ lạc, lúc này trời đã sáng, người trong bộ lạc cũng đều đã dậy.
Rất nhiều người cười đùa chào hỏi với y, Hùng Dã cũng gật đầu với bọn họ, sau đó bước đi như bay trở về sơn động của mình.
"Hùng Dã đầu tóc ướt đẫm, hắn sáng sớm đi tắm rửa sao?" Có người khó hiểu. Người trong bộ lạc bọn họ kỳ thật là không thích tắm rửa cho lắm, Hùng Dã đã tính là chú ý, thường xuyên tắm rửa, nhưng trước kia cũng sẽ không đi tắm vào sáng sớm......
"Phỏng chừng khí vị trên người thực nồng nên mới phải đi tắm." Có người hì hì cười một tiếng.
Chuyện Chu Tịch đột nhiên bị bệnh, tư tế không nói với người trong bộ lạc. Thế cho nên lúc này, người trong bộ lạc vẫn còn tưởng rằng Chu Tịch bị Hùng Dã lộng thương.
"Ngày hôm qua sau khi trở về, Hùng Dã gần như không rời khỏi sơn động......"
"Bọn họ phỏng chừng rất kịch liệt. Lần đầu tiên, các ngươi biết mà."
"Chu Tịch có vẻ ăn không tiêu......"
......
Hùng Kỳ nghe, đúng lúc khích lệ Hùng Dã: "Hùng Dã quả thật mọi phương diện đều thực xuất sắc! Thật đàn ông!"
Ngưu Nhị nghiêm túc gật đầu.
Hùng Bạch: "......"
Hùng Bạch nhịn rồi lại nhịn, rốt cuộc nhịn không nổi: "Các ngươi có thể ngừng nói nữa được không? Phải suy xét đến tâm tình của ta chứ!"
Nàng thích Hùng Dã nhiều năm như vậy, hôm nay y lại sắp hoàn toàn trở thành của người khác!
Tên Chu Tịch kia thật đúng là họa thủy a......
"Hùng Bạch, ta suy xét tâm tình của ngươi, ngươi suy xét ta một chút nhé!" Một nam nhân có thú hình là gấu đen giống Hùng Bạch nói.
Hùng Bạch nhìn thoáng qua: "Về sau hẵng tính!" Hôm nay Hùng Dã muốn cùng Chu Tịch kết thành bạn lữ, tâm tình nàng không tốt, không rảnh nghĩ đến chuyện này!
Người nọ nghe vậy, lại vui rạo rực: "Được, ta đây ngày mai hỏi lại ngươi!"
Hùng Bạch không thèm để ý nói: "Ừ!"
Sư Lệ nhìn những người này cãi cọ ồn ào, trong mắt hiện lên khinh thường.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!