Chương 28: (Vô Đề)

Edit: Tagoon

Động tác né tránh của Hùng Dã làm Hùng Kỳ có chút buồn bực, thần sắc nguyên bản kích động cũng thu hồi không ít

-- Hắn có phải đã làm sai chỗ nào rồi hay không?

Hùng Dã cũng có chút ngượng ngùng, nhưng vẫn nói: "Ta đã có bạn lữ, muốn cùng người khác bảo trì khoảng cách!"

Hùng Kỳ nghe vậy gật gật đầu, buông hai tay xuống, khâm phục nói: "Đây là điều nên làm, ngươi quả thật là một nam nhân tốt yêu thương bạn lữ!

"Kiểu người toàn tâm toàn ý với bạn lữ như Hùng Dã, thật sự rất hiếm thấy cũng rất khó có được. Hùng Dã nói:"Ngươi hôm nay làm sao vậy?

"Hùng Kỳ lớn hơn y mười mấy tuổi, trước kia cùng y tiếp xúc rất ít, chưa từng nhiệt tình với y như vậy bao giờ...... Hùng Kỳ nói:"Hùng Dã, vết thương của ta đã khá hơn nhiều, ta hiện tại cảm thấy đặc biệt tốt! Cảm ơn ngươi giúp ta trị liệu!" Y thuật của Hùng Dã hẳn là so với tư tế còn tốt hơn, Hùng Dã thật sự quá lợi hại!

Hùng Kỳ sau khi bại bởi Sư Lệ đã từng một lần rất tuyệt vọng.

Hắn bại bởi một kẻ nhỏ hơn hắn mười mấy tuổi, mặt mũi đều mất hết. Đây còn chưa tính, thương thế của hắn lại nặng thêm, đến đứng thẳng cũng không xong.

Tư tế cho hắn một ít thuốc, bảo hắn nghỉ ngơi cho thật tốt, nhưng hắn khi đó căn bản không có biện pháp hảo hảo nghỉ ngơi

-- Nơi bị thương quá đau đớn.

Hắn cảm thấy mình hẳn là không khỏi lại được.

Nguyên bản, hắn là chiến sĩ chỉ đứng sau Hùng Hà trong bộ lạc, là tồn tại chịu người tôn kính, nhưng bây giờ thì sao? Người trong bộ lạc đi săn, hắn lại chỉ có thể nằm trong huyệt động chịu đựng đau đớn một trận nối tiếp một trận.

Thậm chí còn...... Hắn khả năng sẽ vĩnh viễn không thể đi săn thú.

Bảo một chiến sĩ cường đại như hắn tới đội thu thập, với hắn mà nói thật sự phi thường khuất nhục.

Hắn khi đó thậm chí nghĩ tới cái chết.

Kết quả, ngay khi hắn lâm vào tuyệt vọng, hết thảy điều này thế nhưng đảo ngược!

Sư Lệ cùng Hùng Dã chiến đấu, bị Hùng Dã đánh bại. Một màn kia hắn không tận mắt nhìn thấy, vẫn là người tới thăm hắn sau này đã kể cho hắn nghe.

Cường giả trẻ tuổi trong bộ lạc đã trưởng thành rồi...... Hắn gắng gượng chống dậy từ huyệt động ra ngoài, tính toán nói lời cảm ơn với Hùng Dã.

Hắn thật sự rất không thích Sư Lệ.

Hùng Dã đánh bại Sư Lệ, hắn rất cao hứng.

Lúc sau, Hùng Dã nói muốn giúp hắn xem miệng vết thương...... Hắn tuy rằng cảm thấy hẳn là vô dụng, nhưng vẫn đồng ý.

Hắn đã đến nước này rồi, để Hùng Dã nhìn chút cũng đâu có sao?

Đến nỗi sau lại Hùng Dã bảo hắn ăn thảo dược......

Hắn đều như vậy, ăn chút thảo dược cũng không quan hệ.

Liền tính thứ này có độc, độc chết với hắn mà nói không chừng lại là chuyện tốt.

Hùng Kỳ liền như vậy, không chút do dự ăn thuốc, sau đó trở về đi ngủ.

Hắn cho rằng mình sẽ giống mấy ngày hôm trước không ngủ được, kết quả hắn thế nhưng ngủ khá say!

Không chỉ có như thế, sau khi ngủ một giấc dậy, hắn còn phát hiện mình đã có thể đứng thẳng!

Tuy rằng miệng vết thương vẫn còn hơi đau, nhưng so với lúc trước thật sự tốt hơn rất nhiều. Với bộ dáng hiện tại của hắn...... Hẳn là dưỡng mấy ngày là có thể khoẻ lại?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!