Edit: Tagoon
Hùng Dã mặc dù biến thành hình thú nhưng khiêng một thân cây to như vậy về nhà theo lý cũng rất mệt. Cơ mà đại khái là trong lòng cao hứng, y thế nhưng không cảm thấy mệt.
Sau khi đi được một đoạn, vẫn là Chu Tịch ngỏ lời muốn nghỉ ngơi một chút.
Hùng Dã đặt cây xuống, biến thành hình người, lập tức liền nói: "Chu Tịch, ngươi về sau một mình ra ngoài ngàn vạn đừng chạy xa như vậy, bên ngoài rất nguy hiểm!"
Hồi nãy đang vác cây y mới đột nhiên nghĩ tới chuyện này. Lúc ấy ở trong hình thú không nói được, cũng chỉ có thể nghẹn, vẫn luôn nghẹn tới tận bây giờ mới nói.
Tuy rằng phụ cận bộ lạc bọn họ không có khủng long ăn thịt thể hình lớn, nhưng một người ngay cả thú hình cũng không biến được như Chu Tịch đơn độc ra ngoài đi dạo thật sự quá nguy hiểm!
Lúc trước Hùng Dã vẫn luôn cho rằng, Chu Tịch ở chỗ đội thu thập hoạt động hái rau quả nên mới có thể yên tâm đến thế. Nhưng hiện tại xem ra căn bản không phải.
Chu Tịch thế nhưng chạy tới một nơi xa như vậy!
Chu Tịch sửng sốt
-- Hùng Dã cứ như vậy đột nhiên không kịp phòng ngừa biến thân, còn không mặc váy da thú!
Hùng Dã thấy Chu Tịch không nói lời nào, lo lắng mình quản thúc quá nhiều khiến Chu Tịch không vui, lại nói: "Về sau ngươi muốn tới chỗ nào xa, nếu không phải đi săn thú tập thể thì ta sẽ đưa ngươi đi.
"Bạn lữ của mình, đương nhiên phải tự mình bảo vệ cho thật tốt! Chu Tịch lấy lại tinh thần, dời tầm mắt cười cười:"Được.
"Bạn lữ của mình thật nghe lời! Hùng Dã cao hứng đánh giá Chu Tịch -- Ở trong rừng rậm đi một hồi lâu, Chu Tịch thoạt nhìn vẫn rất sạch sẽ, thật là đẹp mắt! Hùng Dã tìm một đề tài nói chuyện cùng với bạn lữ tương lai của mình:"Chu Tịch, ngươi kỳ thật một chút cũng không ngốc, vì sao trước kia không ra khỏi huyệt động?
"Trước khi mẫu thân Chu Tịch qua đời, y cũng chưa từng gặp qua Chu Tịch. Chu Tịch đã sớm nghĩ cho mình một lý do thật tốt, nghe vậy nói:"Ta trước kia thật sự rất ngốc, mỗi ngày cái gì cũng không nghĩ cái gì cũng không làm, cũng chỉ biết nằm...... Sau lại mẫu thân của ta mất rồi, ta một mình ở trong sơn động, thiếu chút nữa chết đói, mới đột nhiên tỉnh táo lại."
"Hoá ra là như thế."
Hùng Dã bừng tỉnh.
"Sau khi ta thanh tỉnh, người đầu tiên nhìn thấy chính là ngươi, ngươi với ta mà nói rất khác biệt." Chu Tịch cười nói. Hắn lúc ấy uổng có dị năng nơi tay, lại cố tình không có hạt giống, liền kéo theo thân thể sắp đói chết gian nan bò ra khỏi động huyệt muốn tìm đồ ăn.
Kết quả hắn còn chưa tìm được đồ ăn đã bị Hùng Dã tới gặp Sư Lệ phát hiện, còn bị Hùng Dã nhét cho một miệng thịt khủng long.
Hương vị thật sự rất tệ.
Lúc Chu Tịch nói chuyện vẫn luôn nhìn Hùng Dã, Hùng Dã bị hắn nhìn đến nỗi tim đập ngày càng nhanh hơn.
Chu Tịch lần đầu tiên nhìn thấy y, liền cảm thấy y thực đặc biệt? Chu Tịch có phải đã sớm yêu thích y rồi hay không?
Hùng Dã tâm tình càng tốt.
Chu Tịch thấy Hùng Dã như vậy, lại nói: "Sau lại ngươi cho ta đến sơn động của ngươi ở, ta thật sự rất vui vẻ.
"Sơn động tập thể...... Nơi đó căn bản là không phải chỗ cho người ở! Hùng Dã tim đập đến càng nhanh:"Chu Tịch...... Ừm...... Ngượng ngùng, khi đó ta không biết ngươi thích ta......
"Chu Tịch tuyệt đối là bởi vì thích y, nên mới bởi vì có thể ở lại trong sơn động của y mà vui vẻ. Chu Tịch có một loại cảm giác mình đang dụ dỗ tiểu nam hài đơn thuần. Hắn cũng không thể không thừa nhận, phản ứng như vậy của Hùng Dã khiến hắn rất thích. Hắn cảm thấy mình rất khó yêu một người, nhưng có một người bạn lữ như vậy thật sự rất không tồi. Hùng Dã đỏ mặt trong chốc lát mới bình phục lại, tiếp tục nói chuyện với Chu Tịch:"Chu Tịch, đáng tiếc ngươi lớn như vậy rồi mới thanh tỉnh.
Nếu như ngươi thanh tỉnh sớm một chút thì tốt rồi, nhất định có thể thức tỉnh ra hình thú."
Cho dù có những người thức tỉnh ra hình thú thực nhỏ yếu, vậy hình thú cũng không phải hoàn toàn vô dụng, ít nhất so với không thức tỉnh còn tốt hơn nhiều.
Y nhớ rõ mình lúc mười tuổi sau khi thức tỉnh, các loại cảm quan đều tăng lên rất nhiều, toàn bộ thế giới ở trong mắt y đều trở nên không giống như trước, mà những người khác cũng là cái dạng này.
Chu Tịch không thức tỉnh, thật sự quá đáng tiếc!
Nếu hắn có thể thức tỉnh, chẳng sợ thức tỉnh thành con chuột nhỏ xíu cũng có thể được thêm một số bản lĩnh. Tỷ như chuột chũi khứu giác cực kỳ nhạy bén.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!