Chương 24: (Vô Đề)

Edit: Tagoon

"Sức chiến đấu của ta rất mạnh, về sau có thể đi săn nuôi ngươi, nhất định không để cho ngươi phải đói bụng!" Hùng Dã bổ sung thêm một câu.

Đối với tuyệt đại đa số người trong bộ lạc mà nói, sơn động chỉ là một nơi để ngủ. Bọn họ chỉ có lúc đi ngủ mới ở trong sơn động, bình thường ăn uống tiêu tiểu đều là ở bên ngoài.

Lúc này vừa mới chia xong thịt, gần như tất cả mọi người đều vây quanh đống lửa, vừa nướng thịt vừa ăn.

Hùng Dã tới sơn động của tư tế, thời điểm bước ra trên tay ôm một quả trứng, một màn này rất nhiều người đều thấy được. Sau khi Sư Lệ đi theo Hùng Dã nói chuyện, số người chú ý bọn họ lại càng nhiều.

Chẳng qua Sư Lệ và Hùng Dã nói chuyện cách đống lửa khá xa, mọi người cũng liền không nghe thấy bọn họ đang nói cái gì, chỉ nhìn thấy Hùng Dã đột nhiên đi về phía Chu Tịch, sau đó lại...... Cầu hôn?

Người trong bộ lạc người đều có chút phản ứng không kịp, nguyên bản đang chuyên tâm ăn thịt tất cả đều nhìn về phía Hùng Dã và Chu Tịch.

Hùng Bạch càng lập tức nhảy dựng lên: "Hùng Dã, ngươi như thế nào lại chọn Chu Tịch mà không chọn ta vậy!" Nàng mấy hôm nay mỗi ngày đều sấn đến bên cạnh Hùng Dã, kết quả Hùng Dã coi trọng Chu Tịch?

Sớm biết vậy nàng cũng mặt dày mày dạn đến huyệt động của Hùng Dã ở! Được rồi, Hùng Dã tất nhiên sẽ không cho nàng vào ở......

Hùng Bạch ảo não cực kỳ, tức giận bất bình trừng mắt lườm Chu Tịch một cái.

Hùng Dã căn bản không nghe rõ Hùng Bạch nói gì, sau khi vừa buột miệng thốt ra lời cầu hôn, y liền cảm thấy không tốt lắm.

Chu Tịch hẳn là thích y, nhưng Chu Tịch chẳng biết có nguyện ý cùng y kết làm bạn lữ không...... Ai mà không muốn có con cơ chứ?

Sư Lệ trước kia bởi vì phải chiếu cố Dương Tốc, cảm thấy nuôi con thực phiền, nói không muốn có con, hiện tại không phải cũng thay đổi?

Hơn nữa ở trước công chúng ngỏ lời như vậy cũng không tốt lắm...... Y hẳn là nên ngầm cùng Chu Tịch thương lượng một chút.

Hùng Dã ảo não cực kỳ: "Ta......" Y định nói mình vừa rồi là nói giỡn thôi, kết quả còn chưa kịp mở miệng, Chu Tịch đột nhiên nói: "Ta nguyện ý."

Bởi vì cách khá xa, người khác không nghe được Hùng Dã và Sư Lệ ban nãy nói gì, nhưng Chu Tịch lại nghe được. Hắn cũng biết, Hùng Dã nói như vậy, trong đó một phần là do bị kích thích.

Chẳng qua hắn nguyện ý đáp ứng.

Hắn nếu như không đồng ý, Hùng Dã phỏng chừng rất mất mặt. Một khi đã như vậy, đáp ứng cũng chẳng sao cả.

Đương nhiên, hắn sẽ đồng ý, chủ yếu vẫn là...... Hắn rất thích Hùng Dã.

Hắn đời trước còn chưa tốt nghiệp đại học, mạt thế đã tới rồi, sau đó liền được kiến thức một phen thế giới hắc ám.

Hắn là dị năng giả hệ thực vật, trong trận chiến mở màn của mạt thế sức chiến đấu rất kém cỏi, lại cố tình là tồn tại mà các thế lực tranh đoạt, nhiều lần bị coi như hàng hoá người mua kẻ bán.

Sau lại hắn thức tỉnh loại dị năng thứ hai, có được tinh thần lực cường đại, nhưng thật ra sau đó không còn người nào dám chọc hắn, lại kiến thức được càng nhiều hắc ám.

Đó là một xã hội người ăn người.

Tới hậu kỳ, hắn vẫn luôn xa rời quần chúng, một mình sinh hoạt. Khi toàn bộ thế giới bị virus tang thi ô nhiễm, hắn dựa vào tồn lương để sinh hoạt, hoặc là chém giết dị thú rồi ăn thịt chúng.

Lúc ấy, bọn họ ăn thịt dị thú, dị thú ăn thịt người.

Ngẫm lại mấy thứ mà mình ăn đều là thịt người, thật sự rất ghê tởm.

Bởi vì đủ loại nguyên nhân, sau khi đi tới nơi đây, hắn cảm thấy địa phương này thật sự rất tốt, mọi người ở đây cũng đều đơn thuần đáng yêu.

Ngay cả Sư Lệ mà hắn không thích, hắn cũng cảm thấy gã dại dột đến đáng yêu.

Đương nhiên, đáng yêu nhất tuyệt đối là Hùng Dã.

Chu Tịch đời trước chưa từng yêu đương, sau khi trải qua mạt thế, ngay cả mình rốt cuộc thích nam hay nữ cũng không xác định. Hắn còn phát hiện mặt tâm lý của mình có vấn đề.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!