Chương 13: (Vô Đề)

Edit: Tagoon

"Hùng Dã! Ngươi muốn làm gì?!" Sư Lệ nhíu mày nhìn Hùng Dã. Không ngờ Hùng Dã lại mời Chu Tịch đến ở cùng y...... Đời trước căn bản là không có chuyện như vậy!

Đời trước đương nhiên không có chuyện đó rồi.

Vào thời điểm này ở đời trước, Hùng Dã còn đang vội vàng săn thú vội vàng bài trí huyệt động, làm sao có thời gian chú ý Chu Tịch. Đến nỗi mời Chu Tịch đến ở cùng vậy lại càng không thể.

Đó là huyệt động của y và Sư Lệ, y cho dù thế nào cũng không thể cho Chu Tịch vào ở.

Nhưng lúc này, Hùng Dã không thèm để ý tới Sư Lệ, chỉ nói với Chu Tịch: "Ta giúp ngươi dọn đồ."

"Cảm ơn.

"Chu Tịch vẫn nhàn nhạt, đương nhiên ở trong mắt mọi người của bộ lạc thì chính là vừa ngốc vừa sửng sốt. Hắn mới vừa nói xong, Hùng Dã đã bắt đầu giúp hắn thu dọn đồ vật."Hùng Dã, ngươi muốn cho Chu Tịch đến ở cùng với ngươi sao? Ngươi điên rồi?!" Sư Lệ ngăn cản Hùng Dã.

"Có quan hệ gì với ngươi à?

"Hùng Dã hỏi lại, khí vị trên người Sư Lệ khiến y chán ghét tránh ra xa một chút. Y hai ngày trước thực thương tâm, nhưng hiện tại mọi chuyện đã trần ai lạc định, y lại cái gì cũng không cảm thấy, chỉ là trong lòng giống như bị đào rỗng một khối."Ngươi đừng có cáu kỉnh.

"Sư Lệ nói. Hùng Dã không kiên nhẫn nhìn Sư Lệ:"Ta không có cáu kỉnh, mặt khác, mời ngươi tránh ra."

Sư Lệ không muốn tránh, lúc này, Hùng Hà bất mãn kêu lên: "Sư Lệ! Ngươi muốn làm gì?

"Sư Lệ lúc này mới ý thức được không đúng, gã còn định nói thêm cái gì đó, nhưng Hùng Dã đã bắt đầu giúp Chu Tịch dọn đồ. Đồ của Chu Tịch rất nhiều, Hùng Dã dùng da thú gói hết đống thượng vàng hạ cám lại với nhau, một tay xách theo rồi đi về hướng huyệt động của mình -- Huyệt động của y hơi cao, bậc thang không đi lên hết được, trong đó có một đoạn phải bò. Chu Tịch thấy thế, cầm vài thứ đồ vật rồi đi theo. Kết quả hắn mới đi tới phía dưới bậc thang, đã bị Hùng Dã từ bên trên nhảy xuống đoạt mất đồ vật trên:"Đi lên rất nguy hiểm, đồ cứ để ta cầm là được."

Hùng Dã ở phía dưới huyệt động mở một ít lỗ hổng để dễ bề nhảy xuống, nhưng đi lên thì lại không tiện bằng bậc thang. Chu Tịch bò một mình còn chưa tính, để hắn cầm đồ rồi bò Hùng Dã không yên tâm.

Hùng Dã nói như vậy, Chu Tịch dứt khoát không cầm đồ nữa, tự mình bò lên trên rồi ngồi ở cạnh cửa động.

Hắn đêm qua đã tới động của Hùng Dã, nhưng lúc ấy trời đã tối rồi, hắn lại chỉ tới một lát, tặng một khối thịt nướng bỏ thêm thực vật có tác dụng an thần cho Hùng Dã rồi đi luôn, bởi vậy nên cũng chưa kịp nhìn kỹ cái động này.

Bây giờ nhìn lại, Chu Tịch mới phát hiện cái động này còn lớn hơn so với cái động hắn ở lúc trước, ngoài dự đoán lại khá sạch sẽ.

Hắn còn thích cái động này hơn.

Vị trí của động rất cao, chung quanh không có hàng xóm lung tung rối loạn, còn sạch sẽ rộng mở...... Khuyết điểm duy nhất là có một người bạn cùng phòng, làm hắn cảm thấy không quá quen.

Cơ mà Hùng Dã là một người không tồi, hắn nếu muốn sinh hoạt một cách thoải mái dễ chịu ở trong cái bộ lạc này, làm tốt mối quan hệ với Hùng Dã là rất cần thiết.

Chu Tịch ngồi trên bệ đá trước cửa động, nhìn Hùng Dã từ trên xuống dưới dọn đồ đạc.

Lúc trước đám trẻ con trong bộ lạc đều thèm nhỏ dãi đồ đạc của hắn, còn có người trộm lấy muối của hắn. Nhưng từ sau khi Hùng Dã mời hắn tới ở cùng thì không còn ai động vào đồ của hắn nữa.

Đáp ứng Hùng Dã, tuyệt đối là một lựa chọn không tồi.

Nghĩ như vậy, Chu Tịch lại đi xem sơn động của Hùng Dã.

Sơn động của Hùng Dã ở cửa có một đoạn tương đối hẹp, nhưng đi thêm một đoạn vào phía trong sẽ trở nên rất rộng mở, còn chia huyệt động ra làm hai

-- Động này chỉnh thể là hình chữ Y, hai cái động bên trong chính là hai phần đầu của chữ Y.

Đương nhiên, đại khái là do mở rộng tương đối phiền toái, hai cái động này đều rất nông, cũng chỉ đủ để đặt một chiếc giường.

Nhưng thế này đã so với trong tưởng tượng ban đầu của hắn còn tốt hơn rất nhiều.

Hùng Dã rất nhanh đã dọn hết tất cả đồ đạc của Chu Tịch vào trong sơn động của mình, sau đó nói: "Hai cái động bên trong, ngươi ở một cái, ta ở một cái, chúng ta tách ra ở vừa vặn tốt.

"Cái động này của y mới được đào từ mấy năm trước, lúc phân cho y thì vẫn còn chưa rộng như bây giờ. Sau này y bỏ ra thời gian mở rộng ra thêm một cái sơn động. Sơn động chỉ là một nơi để ngủ, người bình thường sẽ không làm chuyện phiền toái như vậy. Hùng Dã làm chuyện này cũng là bởi vì suy xét đến việc bước vào mùa đông, mình thì phải ngủ đông, còn Sư Lệ thì rất thích ngủ, lại còn không thích bị người khác quấy rầy."Cảm ơn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!