Hạ Ninh Ninh tự kiêu vì khuôn mặt của bản thân —— cô ta chưa từng phẫu thuật thẩm mỹ, từ bé đến lớn luôn được nhiều người khen là xinh đẹp.
Tuy rằng đều là sinh viên Đại học S, Hạ Ninh Ninh chính là có nghe người khác nhắc đến tên của Kiều Miên.
Mơ hồ nhớ lại… tựa như một người được buộc chặt với vị trí cao vậy.
Cô ta thu hồi ánh mắt, nhìn xuống một góc của phòng bao.
Một nữ sinh ngồi ở vị trí có ánh đèn, chống cằm nghịch điện thoại.
Từ góc độ của cô ta chỉ có thể nhìn thấy góc nghiêng, đường nét ôn hòa, độ sắc nét của hàm dưới càng đẹp hơn.
Điểm hấp dẫn Hạ Ninh Ninh chính là sự sắc bén của cô.
Ôn hòa nhưng không hề mang tính công kích, ngược lại làm cho người khác cảm thấy rất thoải mái. Góc nghiêng chỉ để lộ cằm, lại làm cho người khác thấy xinh đẹp.
Người này là ai?
Hạ Ninh Ninh sửng sốt, những người hôm nay đến tham dự buổi gặp mặt của hội học sinh cô ta đều biết, không thể nào tồn tại một người mà ngay cả cô ta cũng không có ấn tượng gì.
Hay là nói, người này không ở trong hội học sinh?
Là có người dẫn bạn bè đến? Cô ta hơi nhíu mày, trong lòng không thoải mái.
"Chị Hạ, anh Lục không tới sao?"
Hạ Ninh Ninh sốc lại tinh thần, thấy mọi người đều thắc mắc cùng một vấn đề, nhất là những nữ sinh đang đứng vây quanh cô ta.
Cho dù có phải thành viên hội học sinh hay không, lúc nhắc đến anh Lục, đều ngẩng đầu nhìn lại.
Câu hỏi vừa rồi của nữ sinh cười cười, sắc mặt không kìm nổi sự thất vọng,
"Lúc trước nghe nói anh Lục sẽ đến. Chị, chị có biết chuyện này không?"
Đúng vậy.
Nếu là cô ta lúc trước, mặt khác cũng có người không kiềm chế được,
"Tôi là muốn gặp anh Lục mới đến kia… không phải nói là anh ấy sẽ đến sao? Không nhìn thấy sao?"
Anh Lục, Lục Lập Xuyên.
Hạ Ninh Ninh siết chặt điện thoại, cười nói,
"Anh Lục vừa báo là hôm nay anh ấy có việc, không thể đến được. Anh ấy rất tốt, lần sau nhé, lần sau chúng tôi sẽ hẹn."
Những người khác cảm thấy tiếc nuối.
"Nghe nói anh Lục gần đây đang bận làm một hạng mục, nên không thể đến được."
"Đúng vậy, không biết khi nào thì anh mới có thể xuất hiện. Muốn xin học bổng của nhà nước thì phải diễn thuyết, thật muốn nhìn anh Lục một cái, nhưng mà chyện anh ấy xin học bổng đã là chuyện lúc trước."
Một nhóm người nhắc đến anh Lục, dần dần đem lời nói truyền tai đến cái hotboy của các học viện trong trường đại học.
Hạ Ninh Ninh hơi cúi đầu, liếc mắt nhìn chiếc thoại đen nghịt, cắn môi.
***
Kiều Miên ngồi ở ghế lô một lúc, xoa xoa cái bụng đang đói của mình.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!