Edit: Carrot
Ở nhà một tháng ngắn ngủi, Kiều Miên trở lại trường.
Kiều Cảnh bắt đầu năm học cuối cấp, Kiều Miên không thể giúp gì nhiều, chỉ có thể lén lút gửi tiền về nhà và thuê một cô giúp việc đáng tin cậy.
Kiều Cảnh không muốn chị làm như vậy, nhưng Kiều Miên chẳng nghe.
"Thi đại học rất quan trọng." Kiều Miên nói một cách thoải mái,
"Đợi em thi vào thành phố S, lúc đó em trả lại chị."
Kiều Cảnh không muốn nói gì thêm.
Cuối cùng, cậu cũng miễn cưỡng đáp lại một câu.
Không phải cậu không biết điều. Kỳ thi đại học là lối thoát duy nhất, ai cũng hiểu điều này.
Học kỳ này Lục Lập Xuyên gần như không còn ở trường nữa.
Các môn học đã hoàn thành, điểm số của anh đủ để bảo lưu kết quả mà không gặp vấn đề gì. Nhưng Lục Lập Xuyên không chọn con đường này.
Kiều Miên tập trung ôn tập, đồng thời chuẩn bị các tài liệu cần thiết để xét tuyển thạc sĩ.
Cô gạt hết những chuyện lặt vặt sang một bên, dành toàn bộ tâm sức cho việc học, nhưng vẫn tranh thủ thời gian nhận một vài công việc bán thời gian mà Tiểu Tiên Nam giới thiệu.
Kiều Kiều.
Lục Lập Xuyên gọi điện cho cô.
"Bây giờ em có rảnh ra ngoài một chút không?"
Kiều Miên đang ở thư viện. Cô biết gần đây Lục Lập Xuyên bận rộn lên kế hoạch cho công việc, nên không mấy khi làm phiền anh.
"Có chứ, anh hẹn thì chắc chắn em sẽ rảnh."
Cô ôm sách đứng dậy, thoải mái nói, Sao vậy? Đi chơi à?
"Anh đang chờ em ở cổng trường, không vội đâu." Lục Lập Xuyên không trực tiếp trả lời, Em ra đây đi.
Anh khẽ mỉm cười, nhẹ nhàng nói:
"Anh sẽ đưa em đi xem mấy thứ thú vị."
Kiều Miên nhanh chóng thu dọn đồ đạc, từ thư viện ra ngoài, rồi về ký túc xá để cất đồ đạc, sau đó mới đi về phía cổng trường.
Lục Lập Xuyên đứng ở cổng trường.
Rất hiếm khi anb mặc bộ vest chỉnh tề, áo sơ mi, cà vạt, dáng vẻ gọn gàng, khác hẳn so với những sinh viên xung quanh.
Anh toát ra một khí chất lạnh lùng, nghiêm túc và có phần cấm dục. Lạnh lùng xa cách, nhưng lại thu hút mọi ánh nhìn.
Kiều Miên chỉ nhìn một cái liền nhận ra anh trong đám đông.
Lục Lập Xuyên trước mặt người ngoài, không hề che giấu tính cách bông hoa lạnh lùng của mình, lạnh lùng, xa cách, chẳng quan tâm ai.
Lục Lập Xuyên!
Kiều Miên gọi anh, rồi chạy đến.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!