Chương 50: Đón tiểu tiên nữ tan học

Edit: Carrot

Kiều Miên hiểu được lời anh nói. Cô im lặng một lúc, rồi ngẩng đầu lên, nở một nụ cười rạng rỡ.

Cô không ngờ lại có người thích mình đến vậy. Kiều Miên có rất nhiều người theo đuổi, nhưng phần lớn cô đã từ chối họ. Trước đây, cô từng nghĩ Lục Lập Xuyên cũng chỉ giống như những người khác.

Cô chưa từng nghĩ rằng người này lại khác biệt với tất cả những người khác.

"Lục Lập Xuyên, anh đã thầm thích em từ khi nào vậy?" Đôi mắt cô sáng lấp lánh.

Vẻ mặt tự nhiên của Lục Lập Xuyên khẽ xuất hiện một vết nứt.

Anh khẽ ho một tiếng, dời ánh mắt đi chỗ khác: Sớm hơn một chút.

Kiều Miên mở to mắt nhìn anh, thấy sắc đỏ từ cổ anh nhanh chóng lan rộng, nhuộm một lớp hồng trên làn da trắng ngọc.

Lục Lập Xuyên đi phía ngoài cô, không nói gì, nhưng vẻ lạnh lùng sớm đã tan chảy thành sự dịu dàng.

Trước mặt mọi người người đàn ông này luôn có thể là đóa hoa cao vời vợi, nhưng chỉ riêng trước mặt cô, anh chẳng thể giữ được dáng vẻ ấy.

Kiều Miên cố gắng nhịn cười.

"Sớm hơn một chút… là từ năm lớp mười sao? Anh đã thầm thích em lâu đến vậy ư?"

Trong mọi giả định của Lục Lập Xuyên, chưa bao giờ anh nghĩ rằng người mình thích lại trực tiếp hỏi anh câu này.

Anh im lặng rất lâu, hiếm khi dùng giọng điệu cứng nhắc đáp lại: Ừm, có lẽ vậy.

Anh vẫn không chịu thừa nhận.

Kiều Miên cũng không ép anh, chỉ nhẹ nhàng dùng khuỷu tay khẽ huých vào người anh.

Cô cong khóe mắt, lần đầu tiên nở một nụ cười tươi như vậy:

"Không nhìn ra đấy, để sau hãy nói tiếp nhé."

Cô dừng chủ đề này lại, rồi chợt nhớ ra điều gì:

"À đúng rồi, sao anh lại ở trường? Tiểu Trì đâu?"

Sáng nay khi nhắn tin, Kiều Miên biết Lục Lập Xuyên vẫn còn ở nhà.

Ai mà ngờ được chỉ vài tiếng sau, cô lại tình cờ nhìn thấy anh trong thư viện.

Lục Lập Xuyên không nghĩ là Kiều Miên sẽ nhắc đến chuyện này.

Anh ngừng lại một chút, rồi mới nói:

"Lục Lập Trì ở nhà, bố mẹ cũng ở đó."

"Anh không về nhà sao?" Kiều Miên không hiểu, ngơ ngác hỏi.

Không. Lục Lập Xuyên không nói nhiều hơn, chỉ đơn giản đáp: Anh ở lại trường.

Anh cúi đầu lấy điện thoại ra, ngón tay nhẹ nhàng gõ lên màn hình:

"Ở trường còn vài việc, anh đang làm cùng bọn họ."

Thường ngày Lục Lập Xuyên làm gì, Kiều Miên cũng không rõ lắm. Cô gật đầu, không hỏi thêm gì nữa.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!