Chương 48: Không phải vừa gặp đã yêu

Edit: CarrotKiều Miên bật cười. Cô nhớ lại chuyện Lục Lập Xuyên đánh nhau, rồi ngừng lại

Ký ức về thời cấp ba, mờ nhạt và đơn điệu.

Lục Lập Xuyên không ngờ Kiều Miên lại hỏi câu này.

Anh đã chuẩn bị một nghìn kế hoạch cho những suy nghĩ có thể có của Kiều Miên, nhưng cô lại chính xác tìm ra được lỗ hổng.

"Là một… người rất bình thường." Lục Lập Xuyên không có ý định nói dối.

Anh cũng giữ thái độ rất thoải mái, nhẹ nhàng nói, "Lúc đó và bây giờ khác nhau. Giống như… hình ảnh anh mà em từng gặp."

Kiều Miên chậm lại một nhịp, mới nhận ra "giống nhau" mà Lục Lập Xuyên nói là ám chỉ điều gì.

Lục Lập Xuyên thời cấp ba, là người của ba năm trước.

Lúc đó anh có phải là một kẻ "mọt sách" không? U sầu và cô lập, mặc bộ đồng phục rộng thùng thình, đeo kính mắt đen thô, chìm trong đám đông.

"Không đẹp bằng bây giờ." Lục Lập Xuyên chỉ đơn giản nhắc lại, "Lần đánh nhau đó, có lẽ là lần anh có ấn tượng nhất."

"Em thấy lúc đó anh cũng khá tốt." Kiều Miên cười sáng rỡ, "Không thua kém bây giờ đâu."

Lục Lập Xuyên biết cô nói thật lòng.

Anh khẽ cúi đầu, biểu cảm không thể tả được, chỉ đáp lại một tiếng "Ừ".

Kiều Miên không để ý đến tâm trạng chùng xuống của anh, cô nghĩ đến những chuyện mình biết, một lúc lâu không nói gì.

Sau khi tách Lục Lập Xuyên ra, Kiều Miên quay lại ký túc xá.

Cô do dự rất lâu, cuối cùng vẫn quyết định liên lạc với Từ Mẫn.

[Cậu có đó không? Mình có chuyện… muốn hỏi cậu.]

Từ Mẫn trả lời rất nhanh.

[Có đây! Chuyện gì vậy? À, cuối tuần này mình sẽ đến S thành thăm họ hàng, có thể đến tìm cậu được không?]

[Cũng coi như bạn học cũ, lâu rồi không gặp, cùng đi ăn gì đó không?]

Hôm nay đã là thứ Sáu, chỉ còn một hai ngày nữa là đến cuối tuần.

Kiều Miên nghĩ một lúc, lại đè nén thắc mắc trong lòng.

[Ừ, vậy không sao, khi cậu đến mình sẽ hỏi sau, mình sẽ dẫn cậu đi chơi.]

Trên mạng, Kiều Miên hoạt bát hơn nhiều so với ngoài đời thực, cô cũng thoải mái hơn khi trò chuyện với Từ Mẫn.

Sau khi hẹn xong thời gian gặp mặt với Từ Mẫn, Kiều Miên đặt điện thoại xuống và lấy tài liệu ra để ôn tập

Học kỳ này có nhiều môn và cũng khá khó, Kiều Miên còn tham gia một đề tài nghiên cứu cùng với một giáo viên, công việc rất bận rộn.

Cuối tuần, gia đình của Lục Lập Xuyên tụ họp, Kiều Miên cũng không muốn làm phiền anh.

Vào cuối tuần, khi ký túc xá trở nên vắng vẻ, Kiều Miên thay đồ và hiếm khi ra ngoài.

Từ Mẫn đang chờ cô ở cổng chính của trường đại học S.

Cô vừa ngẩng đầu lên, liền thấy Kiều Miên bước qua đám đông, vẫy tay về phía cô, "Kiều Miên! Ở đây!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!