Edit: Carrot – Beta: CúnKiều Miên chăm chú nhìn Lục Lập Xuyên cúi đầu nhắn tin, nhìn vào tấm lưng thẳng tắp của anh, rồi lại nhìn anh khi ngẩng đầu lên.
Cô cong khóe môi, nở một nụ cười nhẹ nhàng.
Lục Lập Xuyên đặt tay lên bàn, những ngón tay thon dài mạnh mẽ của anh hơi tái đi vì siết chặt.
Kiều Miên vẫy tay với anh, gương mặt thanh tú mang theo một nụ cười ấm áp.
Cô khẽ cười, rồi lại cúi đầu xuống, tiếp tục trò chuyện với cô bạn cùng phòng ngồi bên cạnh.
Trông có vẻ thoải mái và dễ chịu.
"Anh Lục, hả? Anh Lục?" Trịnh Mặc Trình quay đầu lại, định nói chuyện với Lục Lập Xuyên, nhưng nhìn thấy dáng vẻ hiện tại của anh, cậu ta bất giác bị dọa sợ.
Chàng trai trẻ mặt căng thẳng, toàn thân cứng ngắc, như thể sẽ vỡ vụn trong tích tắc.
Anh cúi đầu, đôi mắt mờ mịt không thấy ánh sáng, chỉ lạnh lùng và tĩnh lặng, mang theo một cảm giác u ám khó tả.
Lục Lập Xuyên đặt tay lên bàn, mu bàn tay tái nhợt đến mức có thể nhìn thấy những tĩnh mạch nổi lên.
Lục Lập Xuyên không lên tiếng. Có một khoảnh khắc, anh nghĩ rằng mình đã che giấu tốt mọi thứ.
Anh nghĩ mình đã giấu rất kỹ, mái tóc đen, đôi mắt đen và cặp kính đen, khiến người khác không thể nhận ra các đường nét trên khuôn mặt, Kiều Miên cũng sẽ không chú ý đến những người không liên quan, đó chính là hình ảnh mà anh đã dày công xây dựng.
Anh hiểu rõ rằng mình không phải như vậy.
Lục Lập Xuyên ngẩng đầu, không do dự đứng dậy.
Anh Lục?
Đàn anh Lục?
Kiều Miên trêu đùa một chút, rồi lại quay đầu bị Hứa Thời Ý kéo sang trò chuyện.
Cô liếc qua bóng lưng cứng ngắc ở bên kia, nụ cười trên môi mang một nét khó tả.
Kiều Miên từ lâu đã muốn nói rõ với Lục Lập Xuyên.
Chỉ là thời điểm chưa thích hợp, cô cũng đang do dự, nhưng bây giờ thì vừa vặn.
"Miên Miên, thử món này đi." Hứa Thời Ý gắp thức ăn cho cô,
"Món này ngon lắm, đừng nhìn nữa."
Cô biết Kiều Miên đang nhìn đâu. Mặc dù cảm thấy hành động của Kiều Miên có chút kỳ lạ, Hứa Thời Ý vẫn đứng vững bên cạnh Kiều Miên mà không điều kiện.
Kiều Miên tự biết mình phải giữ chừng mực, Hứa Thời Ý không dám hỏi, nhưng cô vẫn cảm thấy Kiều Miên có phải đã chia tay với bạn trai không.
Bỗng nhiên, không khí quanh bàn trở nên im lặng, món ăn mà Hứa Thời Ý gắp rơi vào bát của Kiều Miên.
Cảm ơn Ý Ý. Giọng của Kiều Miên nhẹ nhàng, êm ái, kết thúc với một âm điệu ngọt ngào.
Hứa Thời Ý nghiêng đầu mỉm cười, định nói gì đó, nhưng nhìn thấy Lâm Nguyệt đang nhìn cô với vẻ mặt ngạc nhiên.
Hứa Thời Ý có chút bối rối.
"Cậu… nhìn tôi làm gì?"
Kiều Kiều. Chàng trai cao lớn, thân hình thanh thoát đứng trước mặt Kiều Miên, cổ thon dài tạo thành một đường cong đẹp mắt.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!