Chương 42: Có thể là có người đang lan truyền tin đồn

Edit: Carrot – Beta: CúnKiều Miên với vẻ mặt hiền từ, giọng nói dịu dàng an ủi anh Lục

"Em thích anh nhất mà, đừng lo lắng."

Ánh mắt cô lấp lánh, biểu cảm rất nghiêm túc, nhìn anh đầy chân thành.

Lục Lập Xuyên mím chặt môi, những ngón tay dài và trắng nõn siết chặt lại, gần như sắp tạo ra dấu vết.

Tâm trạng anh không tốt, nhìn có vẻ u ám và mờ mịt, ánh mắt chứa đựng cảm xúc khó tả, Ừ, anh biết rồi.

Lục Lập Xuyên dừng lại một chút, không biết nghĩ gì, rồi mở miệng gọi cô, Kiều Kiều.

"Phòng thí nghiệm tuần sau, hay là…"

Lục Lập Xuyên gần như không dám mở miệng. Anh cúi đầu, ánh mắt đen tối và sâu thẳm.

"Hay là em đừng đến nữa? Phòng thí nghiệm, có thể anh…"

Anh có thể, vẫn chưa chuẩn bị tốt.

Kiều Miên hơi ngạc nhiên, liếc nhìn anh một cái.

Cô suy nghĩ một chút, rồi lại nở một nụ cười dịu dàng, Không sao đâu.

"Cho dù anh làm thế nào, em vẫn thấy anh rất tốt." Kiều Miên nói một cách chân thành,

"Anh còn tài giỏi hơn em nghĩ đấy."

Có thể giả vờ giỏi như vậy, ngay cả khi quan sát gần cũng khó phát hiện được sơ hở.

Ở mặt nào đó, Kiều Miên cũng rất khâm phục Lục Lập Xuyên.

…Ừ. Lục Lập Xuyên định nói gì đó.

Anh cảm nhận được sự tinh tế trong lời nói của Kiều Miên, nghĩ lại về bản thân, anh lại không lên tiếng.

Chắc là, không có vấn đề gì đâu.

Lục Lập Xuyên không chắc chắn nghĩ, chỉ còn chưa đầy một tuần nữa là đến tuần sau.

Anh đã chuẩn bị sẵn sàng để thành thật. Dù Kiều Miên có thái độ như thế nào… anh cũng đã biết.

Sau khi từ sân vận động trở về, Kiều Miên ngồi trong ghế máy tính, không mấy chú ý đến việc xem anime mới.

Hứa Thời Ý và Lâm Nguyệt trở về khá muộn, khi Lâm Nguyệt về, cô ấy trông có vẻ thất vọng, khuôn mặt không vui.

"Hôm nay tìm được bao nhiêu anh chàng, mà không xin được số điện thoại."

Lâm Nguyệt thở dài,

"Anh Lục cũng vậy, hoàn toàn không quan tâm đến."

Cô ấy ỉu xìu,

"Anh Lục đẹp trai như vậy, mà khi mình nói chuyện với anh ấy thì anh ấy chẳng thèm để ý, ngay cả nước cũng không chịu uống."

Kiều Miên đang đeo tai nghe, bỗng nhiên nghe thấy những từ nhạy cảm, cô liền khẽ kéo tai nghe xuống.

"Anh Lục là đóa hoa lạnh lùng, chẳng bao giờ nghe nói anh ấy thân thiết với ai." Hứa Thời Ý nói một cách tùy tiện.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!