Edit: Carrot – Beta: CúnKiều Miên về nhà chưa được mấy ngày thì đã cùng Lục Lập Xuyên quay lại trường.
Lần này cô không về muộn, nhưng vẫn quyết định đi sớm hai ngày để tránh phải vội vàng.
Sau vài lần Kiều Miên mang cơm đến cho Kiều Cảnh, cậu liền bảo cô không cần mang nữa, lý do chính là sợ ảnh hưởng đến việc học của cô.
Kiều Miên hiểu rằng Kiều Cảnh sợ cô vất vả và cũng vì cậu có suy nghĩ riêng của mình, nên cô không ép buộc.
Trên xe quay lại trường cùng Lục Lập Xuyên, Kiều Miên vừa xem tin tức thì thấy bài đăng trên mạng xã hội của Từ Mẫn vào tối hôm đó.
Rất nhiều bạn cùng lớp đã tham gia.
Không chỉ Từ Mẫn, mà nhiều người khác cũng đăng ảnh chụp chung.
Kiều Miên nhìn những gương mặt vừa quen thuộc vừa xa lạ trong bức ảnh, sau đó nhấn thích dưới bài đăng.
Cô chỉ làm theo thói quen, nhưng ngay lập tức, khung chat của Từ Mẫn đã nhảy đến.
[Kiều Miên! Cậu cũng thấy rồi à?]
Trước đây, hai người không có nhiều giao tiếp, Kiều Miên khá bất ngờ, không ngờ Từ Mẫn lại chủ động nhắn tin cho mình.
[Ừ, các cậu chơi vui nhỉ.]
Kiều Miên đáp lại bằng một lời khen mang tính xã giao. Nhưng nghĩ đến thái độ lần trước của Từ Mẫn, cô vẫn cảm thấy có chút không thoải mái.
Nói là bảo vệ bạn bè cũng được, mà bảo là chuyện khác cũng chẳng sai. Kiều Miên luôn nghĩ Từ Mẫn có lẽ không phải kiểu người như vậy, nhưng cô không ngờ Từ Mẫn lại có ánh mắt như thế trong lần đó.
[Ừ, mọi người rất vui, còn hỏi sao cậu không đến nữa.]
[Thực ra, cậu đến cũng chẳng có vấn đề gì, dù sao cũng học chung một trường, chắc chắn có chuyện để nói mà.]
Kiều Miên khựng lại, ánh mắt lướt qua câu hỏi của Từ Mẫn, mơ hồ cảm thấy có gì đó.
[Học cùng một trường? Lục Lập Xuyên?]
[Có lẽ vậy? Tên trùng khớp, anh ấy chưa từng nhắc với cậu à?]
Từ Mẫn bên kia cũng sững lại. Cô nghĩ Kiều Miên chắc hẳn phải biết, dù sao trước đây Lục Lập Xuyên ở trường cũng có chút tiếng tăm.
Nhưng anh nổi tiếng không phải vì điều gì tốt đẹp, mà là vài chuyện… không mấy hay ho.
Kiều Miên nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại, hồi lâu không trả lời.
Cô ngẩng đầu lên, liếc mắt về phía Lục Lập Xuyên đang ngồi bên cạnh. Hai người mua vé ngồi cạnh nhau trên tàu, Lục Lập Trì thì đang đọc sách, còn Lục Lập Xuyên bận rộn với chiếc máy tính.
Lục Lập Xuyên học chuyên ngành Kỹ thuật Thông tin, mỗi khi bận rộn thì chỉ toàn gõ mã code, những thứ đó Kiều Miên hoàn toàn không hiểu.
[Anh ấy có nhắc qua, nhưng mình không để tâm lắm, cũng không biết các cậu biết anh ấy.]
Kiều Miên cúi đầu, khéo léo lướt qua câu hỏi nhỏ này, tiếp tục gõ:
[Sao vậy? Anh ấy nổi tiếng ở trường lắm à?]
Lần này Từ Mẫn trả lời rất chậm. Cô không ngốc, dù Kiều Miên nói năng tự nhiên đến đâu, cô vẫn nhận ra có gì đó không đúng.
Từ Mẫn nghĩ mình đang tán gẫu với bạn thân, nhưng lần này trả lời lại cẩn thận hơn nhiều.
[Cũng không hẳn, bọn mình ai cũng biết đến anh ấy mà, haha, rất tuyệt mà! Đàn anh Lục thi đỗ Đại học S… Đúng là trai tài gái sắc, hai người thật sự rất xứng đôi.]
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!