Edit: Carrot – Beta: CúnKiều Miên ở trong căn nhà thuê, mải loay hoay dọn dẹp chuẩn bị đón Tết.
Kiều Cảnh cũng ở đó. Kiều Miên bảo cậu đi học, nhưng cậu lại không chịu, cứ nhất quyết muốn cùng Kiều Miên dọn nhà.
"Đằng nào cũng vậy mà."
Kiều Cảnh thản nhiên nói,
"Chẳng phải vẫn ổn đấy thôi?"
Cậu nói ổn nghĩa là luôn đứng đầu lớp, không hề tụt hạng. Kiều Cảnh thông minh và chăm chỉ, chưa bao giờ từ bỏ vị trí đầu bảng.
Kiều Miên nghĩ sắp đến Tết, nên cũng chiều theo cậu.
Dưới sự thúc đẩy của Kiều Miên, cô tìm được chủ nhà, và ký hợp đồng thuê dài hạn với căn nhà này.
Cô ký hợp đồng không phải vì bản thân, mà là để Kiều Cảnh có một nơi ổn định để ở. Kiều Cảnh sắp lên lớp 12, cậu không ở nhà cũng không ở ký túc xá, Kiều Miên sao có thể để cậu ngủ trong quán net được.
Kiều Cảnh thì chẳng bận tâm lắm.
Kiều Miên đang kiểm tra hợp đồng thuê nhà. Cô ngẩng lên nhìn cậu một cái.
Không giống nhau. Kiều Miên cúi đầu tiếp tục,
"Kiều Cảnh, tuy căn nhà này chỉ là tạm thời, nhưng nó cũng là… nhà."
Kiều Miên nhẹ nhàng nói:
"Đây là nơi em sẽ ở. Sau này, dù có làm gì, thì chúng ta cũng có một nơi để trở về."
Kiều Cảnh đang xắn tay áo rửa chén bên bồn rửa.
Nghe thấy lời nói nhẹ nhàng của Kiều Miên, cậu nhíu mày nhưng vẫn không phủ nhận điều cô nói.
Chị. Đọc Full Tại
Kiều Cảnh rửa xong chén, nhìn về phía Kiều Miên.
"Chị có phải là… có người yêu rồi không?"
Cậu đã nhận ra từ lâu. Từ khi Kiều Miên trở về đây, cô có phản ứng khác biệt so với mọi năm.
Kiều Cảnh không phải kẻ ngốc. Cậu hiểu rằng việc lên đại học không giống như trước, Kiều Miên cũng không nhất thiết sẽ tuyệt đối không yêu ai.
Kiều Miên đang trả lời sự quan tâm của Lục Lập Xuyên. Nghe thấy câu hỏi của Kiều Cảnh, cô khựng lại một chút.
Cô không định giấu Kiều Cảnh gì, nhưng lúc này lại đột nhiên ngập ngừng.
"Ừ, chị có người yêu rồi."
Từ người yêu mà nói ra trước mặt Kiều Cảnh có vẻ quá xa lạ.
Kiều Miên từ hồi cấp ba đã là hoa khôi trong trường, luôn có rất nhiều người theo đuổi.
Cô lúc đó cũng giống như bây giờ, vẫn vậy, chẳng thay đổi mấy.
Kiều Cảnh ngẩng đầu nhìn cô. Cậu lại nhìn thấy một điều khác biệt trong biểu cảm của Kiều Miên.
Cậu cúi đầu, tiếp tục đặt từng chiếc bát đĩa đã rửa sạch vào vị trí.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!