Chương 28: Kiều · chết mòn · Miên

Edit: Carrot – Beta: Cún[1.25

Nụ hôn.

Tiểu tiên nữ của tôi thật đáng yêu.]

"Kiều Kiều?"

Hứa Thời Ý đẩy nhẹ Kiều Miên, "Cậu đang làm gì thế?"

Cô ấy quay đầu nhìn Kiều Miên, nhưng chỉ thấy sau một lúc ngẩn người, vành tai Kiều Miên lập tức đỏ ửng.

Hứa Thời Ý giật mình một cái. "Kiều Miên, cậu bị sốt à?"

"Không có đâu." Kiều Miên phủ nhận, rồi ngước mắt lên, "Xe của cậu phải đợi một lát nữa à?"

Sau khi thi xong, các sinh viên trong trường cũng gần như đã rời đi hết.

Hứa Thời Ý đi muộn hơn một chút, cô bận việc câu lạc bộ, lại còn dọn dẹp một số việc linh tinh, mãi đến giờ mới ra ngoài.

Hứa Thời Ý kéo vali, hỏi: "Kiều Kiều, cậu ở trong ký túc xá một mình không sao chứ?"

Cô nhìn Kiều Miên có vẻ hơi mơ màng, không yên tâm, "Nếu có chuyện gì thì gọi điện cho tớ, tớ nhất định sẽ nghe máy."

Hứa Thời Ý biết Kiều Miên sẽ không về nhà trong kỳ nghỉ đông.

Cô không rõ lý do, nhưng ít nhiều cũng đoán được một vài điều.

Kiều Miên vẫy tay với cô, cười nhẹ, "Không sao đâu, cậu đi đi, về nhà rồi liên lạc sau."

Hứa Thời Ý vẫn chưa yên tâm, nhưng vì xe ở dưới không thể chờ lâu, cô chỉ đành vẫy tay một cái, rồi kéo vali đi.

Ký túc xá vốn đã yên tĩnh, giờ lại càng vắng vẻ, càng thêm phần lạnh lẽo.

Nhìn thấy Hứa Thời Ý đóng cửa ký túc xá, Kiều Miên ôm mặt, cả người đổ gục trên ghế.

Cô xoa xoa mái tóc dài rối bù, ngả đầu mệt mỏi lên bàn, cảm thấy như mất hết động lực sống. "Đúng là… muốn chết mà."

Đó là hậu quả của việc tham gia buổi tiệc hôm ấy.

Giờ đây, Kiều Miên không thể chịu nổi việc ai đó gọi cô là "Kiều Kiều".

Cô chưa bao giờ nghĩ rằng tên của mình lại bị nhiều người gọi thế, và cũng có đủ kiểu gọi.

Không ngờ lại có ngày… khó nói đến vậy.

Mà lại… đầy mê hoặc như thế.

Nhớ lại giọng nói trầm thấp, dịu dàng ấy gọi tên cô hết lần này đến lần khác, Kiều Miên bất lực đập đầu vào bàn.

Muốn chết quá.

Kiều Miên lắc đầu, nâng đầu lên khỏi bàn, mở Steam lên, lướt qua các trò chơi mới trong cửa hàng.

Kỳ thi đã kết thúc, Kiều Miên cũng hiếm khi cảm thấy thư giãn.

Cô không có kế hoạch hay thói quen ra ngoài để giải khuây, chỉ đơn giản là ở lại trong ký túc, chơi game và xem phim.

Cuộc sống tuy có chút tiêu cực nhưng cũng giống như thần tiên vậy.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!