Chương 2: Không phải tớ… là tiên nữ muốn có.

Edit: Củ cải / Beta: Súp lơ xanh

Qua màn rồi? Kiều Miên kinh ngạc, dùng ánh mắt khác nhìn Lục Lập Xuyên rồi đứng dậy.

Cô được xem là người chơi trung thành của thể loại stream, vì nhân vật chính của trò chơi Card Rush này mà cô cũng đã chơi rất lâu, bây giờ vẫn còn ở kết cục chương trước đó.

"Trò chơi này rất khó, anh thật lợi hại."

Kiều Miên nhịn không được nói,

"Bạn Lục, anh có thể nói tôi biết làm thế nào qua được màn thứ hai không? Tôi đoán là anh cũng không qua được."

Lục Lập Xuyên dừng lại một chút, hơi do dự,

"Chỉ là quá trình, so sánh cũng phức tạp, hơn nữa, gần đây tôi không chơi trò này."

Rất nhanh anh lấy lại bình tĩnh, lấy điện thoại ra, ngữ khí bình thản.

"Có phương thức liên hệ không? Tôi sẽ viết cách qua màn cho cô."

Kiều Miên lo lắng không quá ba giây, quyết định lấy điện thoại ra.

"Làm phiền bạn Lục rồi." Có cùng đề tài, cô thả lỏng,

"Anh học ở học viện nào? Tôi học ở học viện Kinh doanh."

Bình thường cô không thèm để ý tới những người bắt chuyện, lần này cô chủ động tìm người giúp đỡ, Kiều Miên cũng không làm khó.

Lục Lập Xuyên thế nào cũng nói chuyện, thái độ lạnh nhạt, ngược lại còn làm cho Kiều Miên thoải mái hơn một chút.

Cô không thích giao lưu với người lạ, chỉ là Lục Lập Xuyên ngẫu nhiên nói hai câu đã làm cô cảm thấy hứng thú, nhịn không được liền hỏi thêm.

Lục Lập Trì cùng mấy đứa nhỏ chơi được một lúc, vừa quay đầu thì thấy hai người đang nói chuyện phiếm.

Cậu bé phủi tay, mặt bánh bao, lập tức chạy đến, ôm lấy chân của Kiều Miên,

"Chị ơi, trò kia bọn em không biết chơi, chị đến dạy bọn em chơi được không?"

Kiều Miên nói đến hào hứng, nghe thấy tiếng Lục Lập Trì, ngồi xuống, xoa đầu cậu bé.

Cô nhớ rõ mình đang là sinh viên làm thêm, gật đầu,

"Được, chị cùng đi với Lục Lập Trì, đi thôi."

Cô nói xin lỗi với Lục Lập Xuyên, nắm tay Lục Lập Trì, dẫn tới chỗ mà cậu bé chỉ đến.

Kiều Miên không chú ý tới, sau khi cô nhấc chân rời đi, Lục Lập Xuyên tắt màn hình điện thoại, im lặng nhìn cô bị em trai ruột mình kéo đi.

Lục Lập Trì quay đầu, làm mặt xấu với anh.

Lược bớt, không nên để anh trai bại hoại dẫn em trai đến khu vui chơi trẻ em, ở đây có trò gì vui đâu cơ chứ.

Lục Lập Trì chơi ở khu vui chơi trẻ em nguyên một ngày trời, đến tận lúc Kiều Miên tan làm.

So với lúc trước cô và Lục Lập Xuyên thân hơn một chút. Căn bản là nhìn dáng vẻ tối tăm của anh, Kiều Miên nghĩ anh chỉ là một người thích ở nhà mà thôi.

Nghĩ tới vẻ bề ngoài, Lục Lập Xuyên nhắc tới nội dung mà Kiều Miên cảm thấy hứng thú, có không ít thứ bọn họ không biết.

Tuy là người lôi thôi lếch thếch, chỉ thích ở nhà, nhưng lại có điểm chung với Kiều Miên, cô có thêm vài phần hảo cảm.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!