Edit: Carrot – Beta: Cún
Kiều Miên đến tòa nhà giảng dạy số ba thì thấy Hứa Thời Ý đang đứng trong gió lạnh, vừa nhảy chân lên vừa đợi cô.
Khi nhìn thấy Kiều Miên đến, Hứa Thời Ý hơi dừng lại, muốn nói gì đó nhưng lại không thốt ra được.
Kiều Miên không mở miệng, chỉ ngẩng đầu nhìn vào màn hình chạy bên trên. Những cái tên lấp lánh trên đó làm cô chói mắt, và tên của Kiều Miên không có ở đó.
"Chuyện này chắc chắn không đúng."
Hứa Thời Ý nói,
"Mình vừa hỏi những người khác, các khoa khác đều chính xác, chỉ có khoa chúng ta có vấn đề."
Cô ấy cố gắng giữ giọng, tốc độ nói nhanh nhưng vẫn cố gắng không để lộ sự sốt ruột.
"Kiều Miên, chuyện này còn phải xem lại. Kết quả của cậu sao có thể không đạt được chứ? Của người khác không có vấn đề gì, chỉ có cậu và Trần Tĩnh Nhã…"
Dù thế nào cũng không thể có chuyện Trần Tĩnh Nhã được nhận mà Kiều Miên lại không có.
Kiều Miên nhìn chằm chằm vào màn hình một lúc. Cô quay đầu lại, trên mặt không có biểu cảm gì.
"Thời Ý, tớ muốn đi tìm cố vấn học tập." Kiều Miên nói nhẹ nhàng,
"Tớ muốn hỏi cho rõ ràng."
Kiều Miên lắc lắc điện thoại với Hứa Thời Ý.
"Trên đường tới đây, tớ đã nhắn tin cho cô ấy rồi, cô ấy nói bây giờ có thể qua đó."
Hứa Thời Ý không ngờ Kiều Miên lại hành động nhanh chóng như vậy. Cô nhìn Kiều Miên, thấy cô rất bình tĩnh nhưng vẫn có chút tái nhợt, không khỏi cảm thấy xót xa.
Khoản học bổng này không có gì đặc biệt đối với người khác, nhưng Hứa Thời Ý biết nó có ý nghĩa thế nào với Kiều Miên.
Tớ sẽ đi cùng cậu.
Hứa Thời Ý đưa tay lên, cẩn thận cài những chiếc khuy còn lại trên áo khoác của Kiều Miên.
"Kiều Miên, đừng lo lắng, chúng ta sẽ hỏi rõ ràng cố vấn học tập."
Cô ấy lại an ủi, vẻ mặt dịu dàng hiếm thấy của Hứa Thời Ý trong lúc vội vàng,
"Không sao đâu, chắc chắn có vấn đề gì đó."
Kiều Miên và Hứa Thời Ý cùng nhau lên tầng bốn.
Cố vấn học tập của họ rất ít khi xuất hiện, và Kiều Miên nhớ rằng bà là một phụ nữ trung niên hiền lành và dễ nói chuyện.
Thấy Kiều Miên, bà dường như không bất ngờ.
Bà vẫy tay, ra hiệu cho Kiều Miên và Hứa Thời Ý ngồi xuống, trong khi bản thân cầm tách trà ngồi đối diện với họ.
"Kiều Miên, ít khi thấy em ghé qua đây."
Cố vấn học tập cười nói,
"Có chuyện gì muốn tìm tôi?"
Kiều Miên ngẩng đầu nhìn bà. Nụ cười của cố vấn học tập ấm áp, không thể đoán được ý định của bà.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!