Chương 45: Lựa chọn

Trên đường đi, hai vợ chồng bị kéo đi thỉnh thoảng nhìn thấy từng bãi từng bãi vết máu xuất hiện trong tầm mắt, trong vết máu còn có thi thể bị mổ ra không biết lúc nào.

Hai vợ chồng có thể đoán những thứ này được tạo thành từ đâu, cũng tưởng tượng ra vì sao thủ vệ bên ngoài không có ai báo động, mặc cho đối phương đột kích thẳng đến chỗ bọn họ.

Bởi vì nhận thức được sự lợi hại của đồ vật vô hình vô ảnh quỷ dị kia, một khi thi triển thì gần như không biết nó đến gần lúc nào, dẫn đến hai vợ chồng bọn họ muốn trốn vào mật đạo thoát thân cũng không kịp, ngay lập tức lọt lưới.

Chỉ có một người, không một tiếng động xuyên qua từng lớp thủ vệ, tùy tiện bắt vợ chồng bọn hắn lại, lại còn giết người thảm sát không nhìn tiên luật ở thành Bất Khuyết.

Hai vợ chồng bất an trong lòng thầm suy đoán, người này rốt cuộc là ai, từ lúc nào thành Bất Khuyết có nhân vật như vậy?

Hai người có hơi hối hận, Tần thị chính là Tần thị, không phải ai trong thành Bất Khuyết cũng có thể trêu chọc, hối hận chính mình không nên nhằm vào người Tần thị.

Hai người gần như khẳng định người này thuộc Tần thị, cảm thấy cũng chỉ có thế lực ngầm của Tần thị trong thành Bất Khuyết mới dám làm như thế.

Một đường có mười mạng người máu me be bét, Lâm Uyên kéo lấy hai vợ chồng rời đi.....

Trên đồi núi nhỏ, một tòa đình viện, một chiếc xe vờn quanh lên núi.

Cửa mở, chiếc xe tiến vào, đậu trong bãi ngừng.

Tào Lộ Bình để đầu trần chờ đón, bước nhanh về phía trước, mở cửa xe ra, hơi cúi đầu đối với quản gia Bạch Sơn Báo của Tần phủ chui ra từ trong xe, cười bồi nói:

"Báo gia, ngọn gió nào đưa ngài đến vậy."

Bạch Sơn Báo nhìn chung quanh, nói:

"Ngươi không đến thăm ta, ta không thể làm gì hơn là đến tiếp Tào gia ngươi."

Tào Lộ Bình bày ra một bộ dáng xấu hổ, nói:

"Xem ngài lời nói này, vãn bối không chịu nổi. Xin mời, mời vào bên trong."

Cung cung kính kính, gã ta đưa tay mời vào trong phòng ngồi.

Bạch Sơn Báo chắp tay bước đi, Tào Lộ Bình bên cạnh không ngừng đưa tay dẫn dắt một đường phía trước.

Chủ khách đi vào ngồi xuống, dâng lên trà ngon, Tào Lộ Bình tự mình tiếp dâng chén trà tới cho Bạch Sơn Báo.

Bạch Sơn Báo một tay tiếp lấy, đặt xuống một bên trên bàn trà, nhìn một chút trong phòng những người khác đứng trang nghiêm, lạnh nhạt nói:

"Là không yên lòng ta hay sao, cần phải nhiều người nhìn như vậy à?"

"Làm gì có chuyện đó, bọn hắn làm việc theo thói quen mà thôi."

Tào Lộ Bình giải thích một chút, sau đó phất tay ra hiệu, những người khác trong phòng lập tức lui ra ngoài.

Bạch Sơn Báo gõ gõ bàn trà, ra hiệu cho gã ta ngồi xuống nói chuyện.

Tào Lộ Bình ngồi xuống như dịu dàng ngoan ngoãn theo lời, dáng vẻ rửa tai lắng nghe, hỏi:

"Báo gia tới thăm buổi tối thế này, có chuyện gì cần phân phó sao?"

Bạch Sơn Báo đáp:

"Ta cũng là người từng lăn lộn trong thế giới ngầm thành Bất Khuyết, bây giờ ngươi là đương gia của người thế giới ngầm, ta cũng không quanh co lòng vòng với ngươi."

Tào Lộ Bình gật đầu, nói:

"Đúng thế, ngài là lão đương gia thời trước, bàn về bối phận thì ngài có thể coi là bậc trưởng bối của ta, người thế giới ngầm thành Bất Khuyết, có ai dám không cho ngài mặt mũi, ngài có lời gì thì cứ nói thẳng ra là được."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!