Chương 30: Cặn bã

Lâm Uyên lập tức bừng tỉnh, nhưng vẫn có chỗ chưa thông, hỏi tiếp:

"Mỏ linh thạch vẫn đang làm ăn buôn bán tốt, mua bán nhẹ nhõm đơn giản không làm, bỏ tiền làm một tôn này có ý gì?"

"Đây không phải là chuyện chúng ta cần quan tâm."

La Khang An dùng sức giật giật móc cài trên người mình, xác nhận ổn thỏa, quay đầu nói:

"Nếu ngươi tu luyện thứ này ở Linh Sơn, chắc không cần ta nói vị trí trợ thủ ở đâu chứ?"

Lâm Uyên nhìn chung quanh một lần, chuẩn xác đi đến một chỗ, ngồi xuống trên một cái ghế chỗ lõm, kéo đai cố định cài ở trên người.

La Khang An cất bước đi tới chính giữa, đứng vững trong ngăn chứa của trận pháp ngôi sao sáu cánh.

Y hoạt động chân tay một chút, một lần nữa đứng vững, hai mắt nhắm lại, trên người toát ra một nguồn sóng pháp lực, luồng pháp lực của y dung nhập vào trận pháp bên dưới, một nguồn năng lượng không rõ dao động khắp phòng.

Lâm Uyên biết tên này đã dung hợp pháp lực của mình cùng với trận pháp của Cự Linh Thần, nói cách khác, y đã thành công khởi động Cự Linh Thần.

Còn có một phương pháp khởi động không cần dùng pháp lực, bất quá phương thức đó không phải dành cho người tu hành, người không chế sử dụng phương thức đó sẽ nhanh chóng tiêu hao năng lượng của linh thạch.

Mà lúc này La Khang An chính là Cự Linh Thần, Cự Linh Thần chính là y.

Quả nhiên, La Khang An bỗng mở ra hai mắt, cặp mắt phía ngoài Cự Linh Thần cũng mở ra, sáng ngời có thần.

Trong khoang chính, hư không hiện ra một cảnh tượng, chính là hình ảnh phía không gian kim loại hình trụ bên ngoài, cảm giác này đối với La Khang An tựa như y đang đứng trong không gian này. Cự Linh Thần nhìn thấy mọi thứ chính là y nhìn thấy.

La Khang An hơi lắc nhẹ đầu, hình ảnh trước mặt cũng theo đó chuyển đổi, nói:

"Thị giác bình thường."

Y tạm thời rút một bàn tay ra khỏi trận pháp kết nói với Cự Linh Thần, nắm tay đấm ra một luồng gió, đánh về một khối lập phương ở mặt trước phía trước, làm cho khối lập phương có đánh số một lõm vào trong.

Lâm Uyên xem một phát đã hiểu, La Khang An đang muốn điều chỉnh trạng thái giữa bản thân và Cự Linh Thần đến mức cân đối.

Dưới tình huống bình thường, loại mức độ cân đo này là tốt nhất, nếu như gặp phải địch nhân có thực lực mạnh hơn, chỉ dùng một phần năng lượng là không đủ, cần phải giải phóng thêm năng lượng của Cự Linh Thần, kích phát ra uy lực của nó, bất quá hậu quả chính là gia tăng mức độ tiêu hao năng lượng của Cự Linh Thần.

Dưới chỗ ngồi hai bên của Lâm Uyên, cũng có khối lập phương tương tự có thể nhấn xuống.

Bình thường tu sĩ khống chế Cự Linh Thần không cần đến trợ thủ hỗ trợ, chỉ có người bình thường khống chế mới cần.

Đương nhiên, nếu như gặp phải tình huống giao chiến khẩn cấp, người khống chế chính thậm chí không rảnh tay xử lý, vậy phải nói khác.

La Khang An lại cấp tốc thu tay dung hợp với trận pháp lần nữa, hai tay nhẹ nhàng nâng lên gẩy một chút.

Cự Linh Thần trong không gian kim loại hình trụ cũng giơ hai tay lên, ngón tay nhẹ nhàng đẩy ra hai đầu cầu bên lỗ tai, lấy không gian cho thân hình không lồ di chuyển.

"Cảm xúc bình thường, thính giác bình thường, mức độ kết nối bình thường."

La Khang An tự lẩm nhẩm quay người, tương tự như niệm khẩu quyết ở học việc.

Nhìn như quay người, thực tế thân hình vẫn là hướng mặt về phía trước, chỉ có ở phía trước xuất hiện biến động.

Lâm Uyên đương nhiên biết đây là tác dụng của

"Tiểu Chu Thiên Quy Nguyên Tinh Trận", mặc kệ người khống chế biến ảo thân hình như thế nào, đại trận đều có thể duy trì người khống chế quy về tại chỗ từ đầu tới cuối, bằng không khu vực bên trong này căn bản không đủ tu sĩ chuyển đổi.

Cự Linh Thần cao tới 15 trượng xoay người, hai tay bắt khe cầm trên nóc không gian kim loại, kéo ra cánh cửa trái phải.

một tràng cảnh đen như mực xuất hiện ở phía trước La Khang An, lúc này y thi pháp mở ra pháp nhãn, mặc dù tia sáng vẫn chưa tính sáng tỏ, nhưng đã có thể nhìn thấy rõ bên ngoài ở một mức độ nào đó, dường như một chỗ sâu không thấy đấy ở dưới lòng đất.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!