Chương 18: Vừa đến đã bị mắng!

Bạch Linh Lung tiến nhanh vào văn phòng của Tần Nghi, trầm giọng thông báo nói:

"Trong nhà đưa tin, cháu trai chính thống của Chu thị - Triệu Nguyên Thần, còn có con gái nhỏ chính thống của Phan thị - Phan Lăng Vân, đã lặng lẽ đến thành Bất Khuyết."

Thương hội Chu thị và thương hội Phan thị, thực lực của nhà nào cũng mạnh hơn Tần thị, đồng thời là hai nhà có thực lực mạnh nhất trong Côn Quảng Tiên Vực, cũng chính là hai thương hội nắm quyền kinh doanh Cự Linh Thần được đề cập bởi Lạc Thiên Hà.

Tần Nghi đứng dậy từ sau bàn làm việc, đi đến trước cửa sổ khoanh tay trước ngực, nhìn chằm chằm vào con đường chính bên dưới, nói:

"Họ đến là vì Tần thị, bọn họ hẳn là đã nhận ra chúng ta trình lên đơn xin đấu thầu cho Tiên Vực. Xem ra, bữa tiệc thông báo thành lập đài truyền hình thành Bất Khuyết đêm nay, ta không tránh được phải chạm mặt với hai vị khách quý rồi."

Thần sắc Bạch Linh Lung cũng ngưng trọng hẳn, nói:

"Người đến không tốt!"

Tần Nghi hừ lạnh, đáp:

"Nơi này là thành Bất Khuyết, còn chưa tới lượt bọn họ dương oai đâu."

Bạch Linh Lung lo lắng nói:

"Chúng ta không sợ nhưng mà La Khang An quá mức chói mắt, có cần cho thêm ít người âm thầm bảo vệ hay không?"

Tần Nghi hơi lắc đầu, đáp:

"Không cần. Dưới tình huống có người âm thầm bảo vệ, nếu ngay cả chút phiền toái cũng bị làm khó dễ, vậy thì y chẳng có tác dụng gì nữa rồi."

Bạch Linh Lung hỏi:

"Vậy Lâm Uyên thì sao, hiện giờ hắn đi bên cạnh y có bị liên lụy hay không?"

Tần Nghi nói:

"Không đến tình trạng cá chết lưới rách, những người kia sẽ không dám làm càn ngay tại thành Bất Khuyết, vả lại ra tay với hắn cũng chẳng mang lại giá trị gì, cho nên nguy hiểm hẳn là không quá lớn."

Bạch Linh Lung hơi chần chờ, hỏi tiếp:

"Mặc dù không dám ngang ngược làm càn, chỉ sợ âm thầm giở thủ đoạn, ý của ta là không bằng hoãn lại chuyện cho hắn làm trợ thủ của La Khang An?"

Tần Nghi nói:

"Không cần phải vậy.

Ta không phải nuôi kiểng, ta hy vọng hắn có thể trở thành một đại thụ che trời, đường đường chính chính đứng trước mặt ta. Nếu như hắn đứng không thẳng lưng, bản thân hắn muốn vậy sao? Bối cảnh của Linh Sơn cường đại khiến hắn sống quá an nhàn, từ giờ trở đi nhất định phải cải biến.

Muốn trở thành một cây đại thụ, cần phải trải qua một chút sóng gió, không cần quá mức che chở, mặc cho hắn trải nghiệm đi, có trải nghiệm sẽ có thay đổi, ta tình nguyện chờ hắn!

"Ánh mắt nàng lướt qua cửa sổ đang có người thanh lý đồ bên trong, chợt nhớ đến điều gì đó, lấy ra thẻ chứng nhận của Lâm Uyên từ trong túi đưa cho Bạch Linh Lung, nói:"Đưa cho hắn.

"Có biến xảy ra, nàng tạm thời không có thời gian chơi đùa với Lâm Uyên, nhìn chằm chằm ngoài cửa sổ, nói:"Chu thị và Phan thị dùng thế ép người không thể tránh né, Tần thị ta cũng chẳng còn đường lui, nếu muốn chiến, vậy thì chơi!

"Đôi mắt nhìn chằm chằm ngoài cửa sổ dần trở nên kiên định... La Khang An nhìn ngắm căn phòng mới với bộ mặt nghi ngờ. Lâm Uyên nhận được thẻ chứng nhận của mình, đồng thời còn có văn phòng làm việc. Bạch Linh Lung đích thân mang thẻ tới, cười hỏi:"Thế nào, có hài lòng hay không?Lâm Uyên đáp:Ta không có xem trọng quá nhiều."

Hắn có thể không xem trọng, thế nhưng La Khang An lại buồn bực không thôi, đây là chuyện quái quỷ gì vậy, nơi này rõ ràng là phòng làm việc đơn độc cả một trái cây, điều kiện còn tốt hơn so với chỗ y, rốt cuộc ai mới là trợ thủ vậy?

Y cũng không nói thêm gì, thay vào đó trở lại văn phòng của mình, vừa đóng cửa thì lập tức lấy điện thoại ra liên lạc với một người, nói:

"Từ huynh, là ta, có chút việc cần sự hỗ trợ của ngươi. Không phải việc gì lớn lao, chỉ cần tra một người giúp ta, đúng vậy, là tra người. Tên hắn là Lâm Uyên, vẫn còn học ở Linh Sơn chưa có tốt nghiệp, giúp ta điều tra tình huống của hắn, đặc biệt chú ý hắn có bối cảnh thế nào.

Hầy, một lời khó nói hết. Đúng đúng đúng, phiền huynh, yên tâm, chúng ta là ai chứ, khi nào ta trở về Tiên Đô thì sẽ mời!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!