Dịch: Hám Thiên Tà Thần
Biên: Hám Thiên Tà Thần
Bành Hi.
- Lần này đấu thầu đột nhiên xuất hiện Tần thị nhưng chỉ có hai nhà chúng ta nhằm vào, những đại thế lực khác thế mà không xem ra gì, cô không cảm thấy kỳ quái?
Phan Lăng Nguyệt.
- Không có để Tần thị vào trong mắt?
Bành Hi.
- Là thế này thì khó tránh khỏi không hợp với lẽ thường, tại sao ta cảm giác sâu trong phía sau việc này còn có người đang tham gia?
Phan Lăng Nguyệt.
- Có phát hiện cái gì à?
Bành Hi lắc đầu.
- Không hề phát hiện thứ gì, đây mới là chỗ kỳ quái.
Phan Lăng Nguyệt.
- Bất kể có người âm thầm tham gia ở sau lưng hay không, đây cũng là một trận đấu thầu công khai, các đại thế lực đều nhìn chằm chằm, trước mắt bao người, không phải người nào nói tính toán được thì có thể tính toán, nếu không cũng không cần thiết xuất hiện cuộc đấu thầu, chỉ cần Tần thị thua, kết quả đã chú định, ai ở sau lưng còn trọng yếu à?
Bành Hi chắp tay, hắn sớm có cân nhắc điểm ấy, nếu không phải bởi vì dạng này, bên này cũng không cần thiết lại tiếp tục làm việc gì.
Cất kỹ điện thoại di động, Phan Lăng Nguyệt chợt đổi đề tài.
- Tiểu muội nhà ta bị bắt trong Uẩn Hà lâu của thành Bất Khuyết, nghe Câu Tinh nói, trước đó ngươi khuyên nàng dọn vào Uẩn Hà lâu. Nàng đi vào ngươi lại lặng lẽ rời đi. Bên ngoài Uẩn Hà lâu còn có số lớn thành vệ mai phục, đủ loại trùng hợp tụ cùng một chỗ, ta muốn nghe ngươi giải thích một chút.
Bành Hi lạnh nhạt nói.
- Ta biết cô đang hoài nghi cái gì, hoài nghi ta hại muội muội của cô? Điểm ấy, cậu của ta đã giải thích cho Phan thị các cô, ta lúc ấy đột nhiên nhận được cuộc gọi của cậu, có chuyện quan trọng cần chạy về. Chân tướng sự tình chính là như vậy, ta cũng rất bất ngờ khi loại tình huống kia xuất hiện.
Chuyện cho tới bây giờ, ta cũng chỉ có thể giải thích như vậy, về phần các cô tin hay không, ta không có cách nào nói thêm. Giải thích dư thừa, cô cảm thấy lúc này có còn quan trọng?
Phan Lăng Nguyệt cười lạnh một tiếng.
- Xem ra ta đang nói nhảm, hoàn toàn không cần thiết.
Khi nói chuyện, hai người đi đến một thủy tạ, bên trong đã được bày đầy đủ sơn hào hải vị, Bành Hi đưa tay xin mời...
Ngọn núi phía sau phủ thành chủ, trên mảnh đất trống to lớn, đồ án hình Âm Dương đột nhiên phát sáng, hào quang phóng lên tận trời.
Đợi hào quang hàng thu về trong đồ án hình Âm Dương, mấy trăm người đã xuất hiện trong truyền tống trận, tuấn nam mỹ nữ tụ tập.
Nhân viên Khuyết Thành Thị Tấn đợi bên cạnh sớm đã dọn xong vị trí quay chụp, có thể nói ngay khi những vị khách này vừa đến, máy đã bắt đầu liên chụp chớp nháy.
Chu Lỵ hưng phấn đứng một bên chỉ huy đám người, hôm nay nàng phải phát lên kênh truyền hình mới được, hôm nay muốn để toàn bộ mọi người ở thành Bất Khuyết cũng như người trong toàn bộ Tiên giới biết, nhân viên tuần diễn đã đi tới thành Bất Khuyết.
Tổng vụ quan Hoành Đào bay xuống, chạm mặt khách sáo vài câu cùng người phụ trách tuần diễn cũng coi như tự mình đến nghênh đón.
Người phụ trách khách khách khí khí, bày ra tư thái rất thấp, biểu thị muốn trước tiên tiếp Lạc Thiên Hà.
Trận đầu tuần diễn sau khi rời khỏi Tiên Đô thế mà được định vào một địa phương nhỏ không ai quen biết như thế, làm sao không làm rõ nguyên nhân cho được?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!