Chương 39: Vong đạo 11

Kỷ Viên trợn mắt quay người lại, đúng lúc dán vào lòng Diệp Quân Trì, ngay cả Diệp Quân Trì cũng có chút ngẩn người, hiển nhiên là có chút ngơ ngác với cái vụ đột nhiên lại "nhào vào lòng" này, trong mắt ngập tràn cảm xúc mừng như điên, không còn lo được lo mất nữa.

"Sao vậy?"

Kỷ Viên nghẹn lời trong chốc lát, không biết phải giải thích vì sao mình lại có thể biết được chuyện Kỷ Thâm đang gặp phải hiểm cảnh, Diệp Quân Trì chớp mắt, rất chi là thấu hiểu lòng người mà hỏi: "Muốn ta hỗ trợ?"

Kỷ Viên chần chờ một lát, gật đầu.

"Ngươi cứ nói đi, có điều… ta có chút yêu cầu nho nhỏ." Diệp Quân Trì cười ôn nhu, cúi đầu thấp giọng nói bên tai Kỷ Viên một câu.

Vành tai Kỷ Viên dùng tốc độ mắt thường có thể thấy được mà đỏ lên, sợ hãi gọi: "Hệ thống!"

Hệ thống: "Có gọi cha ta cũng không có tác dụng."

"…"

"Trước kia cũng đã đồng ý rồi, dù sao lão đại không hành động bây giờ ngươi cũng sẽ hành động mà thôi."

"Ngươi không phán ta OOC sao?" Kỷ Viên cẩn thận hỏi, lại nghe được một tiếng cười lạnh của hệ thống.

"Là ai nói cho ta đạo lý rằng: là con người rồi thế nào cũng sẽ đổi thay chứ, nếu tính cách của "Kỷ Viên" kia cũng đã thay đổi rồi, vậy thì OOC còn có gì đáng nói đây." Không chờ Kỷ Viên kịp mặt mày hớn hở, hệ thống tiếp tục lạnh băng nói, "Nhưng thay đổi phải từ từ, hành động bây giờ của ngươi không nằm trong phạm vi, dám làm ta cho ngươi OOC luôn."

Trong nháy mắt, Kỷ Viên cảm thấy hệ thống tựa như một thiên sứ nhỏ, đồng ý không ngừng, mấp máy môi, chậm rãi gật đầu với Diệp Quân Trì đang cười như không cười: "Có thể."

"Ta thực chờ mong." Diệp Quân Trì xoa đầu hắn, hỏi hướng đi tới bên kia, rồi mang theo Kỷ Viên cưỡi kiếm cùng đi.

Nói vậy nhưng ở một nơi nguy hiểm không rõ ràng, luôn phải cẩn thận, không thể cưỡi kiếm, dễ làm bại lộ hành tung của bản thân, trên không trung cũng không được an toàn cho lắm.

Nhưng quy tắc của giới tu chân này, cơ bản là không thể nào áp dụng lên người Diệp Quân Trì được.

Kỷ Viên không nhịn được mà cảm thán: "Lão đại không phải là người mạnh nhất hai giới đấy chứ?"

Hệ thống xem xét số liệu cơ bản của thế giới này, nghiêm túc trả lời: "Số một số hai."

Kỷ Viên thực sự không nghĩ rằng Diệp Quân Trì lại là nhân vật số một số hai của hai giới, kinh ngạc xong lại cảm thấy bất mãn tới quỷ dị: "Số một số hai? Lão đại còn chưa đủ lợi hại sao? Còn số một hoặc là số hai nào nữa?"

"Cũng là Ma quân một phương Ma giới, tên là Ngọc Thu, gã là một bộ hạ trung thành đắc lực của Ma tôn, sau khi Ma tôn chết, gã chỉ xuất hiện có một lần, rồi từ đó trở đi không còn ai thấy gã đâu nữa. Chuyện này cũng không có cách nào xác nhận được, cũng không biết rốt cuộc lão đại và gã đã từng giao thủ với nhau hay chưa."

Kỷ Viên ồ một tiếng, trầm mặc nhìn cánh tay đang nhẹ nhàng ôm bên hông mình một lát, nhỏ giọng hỏi: "Hệ thống… ngươi nói thử xem, nếu ta chọn ở lại đây, Kỷ Tư có thể trách ta hay không?"

"Ngươi nghĩ thông suốt chưa?"

Kỷ Viên nhắm mắt lại không nói gì.

Khi rảnh rỗi hắn vẫn thường luôn nghĩ xem rốt cuộc trong mộng, lời cuối cùng Kỷ Tư muốn nói với hắn là gì, vừa rồi thử bắt chước khẩu hình của Kỷ Tư, phát hiện lời Kỷ Tư nói chính là "Đừng báo thù."

Kết luận này làm hắn vã mồ hôi lạnh toàn thân.

Rốt cuộc là Kỷ Tư báo mộng cho hắn, bảo hắn đừng đi báo thù, hay là hắn đang dao động, giả danh giả nghĩa Kỷ Tư mà tự thuyết phục bản thân?

Sau khi Kỷ Tư chết mấy năm, Kỷ Viên sống trong nỗi thống khổ hối hận áy náy, ở thế giới kia, hắn sống trong bóng tối, miễn cưỡng bò lê trong màn đêm tối vô tận, lảo đảo tự bước đi, Kỷ Tư là tia sáng duy nhất trong sinh mệnh của hắn, nhưng hắn lại sợ hãi và hoài nghi, sợ rằng đây chỉ là một ánh nến hút con thiêu thân là hắn tới gần sẽ làm hắn bỏng chết.

Sau khi ánh sáng này vụt tắt rồi, hắn thiếu chút nữa đã tự sát, lại kiên cường bắt ép mình phải tiếp tục sống, lại tự chôn xuống ý niệm báo thù trong lòng mình.

Có lẽ Kỷ Tư sẽ không muốn bảo thù, muốn báo thù chỉ là do một mình Kỷ Viên muốn, tinh thần hắn quá yếu ớt, hắn cần phải có một tín niệm chống đỡ mới có thể làm bản thân có thể sống tiếp.

Kỷ Viên không biết nếu hắn thật sự từ bỏ ý định quay về, ở lại nơi này có thể làm cho tín niệm sụp đổ mà làm lòng mình rối ren hay không.

Diệp Quân Trì thích mình ở điểm nào? Nếu hắn biết trong cơ thể này chỉ là một linh hồn vỡ nát, còn có thể thích nữa hay không?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!