"Thạch Đầu ca ca!"
Ngay lúc ba gã nam tử còn đang kinh ngạc thì một thanh âm giòn giã mang theo vẻ vui mừng vang lên.
Cô bé đã lồm cồm bò dậy từ lúc nào, lúc này nó đang ôm chặt thanh niên cao lớn mới xuất hiện ở chỗ tảng đá lớn.
Cô bé vốn dĩ rất xinh xắn và lanh lợi, nó chỉ cao chưa tới thắt lưng thanh niên kia, lúc này hai bàn tay trắng trẻo nhỏ xinh đang ôm chắc đùi thanh niên, hơn nửa người đứng núp phía sau, đôi mắt to ngập nước mắt đang nhìn thanh niên cao lớn không ngừng.
Bọn đại hán râu quai nón nghe thấy vậy thì hết sức ngạc nhiên, ba gã liếc mắt nhìn nhau rồi sáu ánh mắt cùng nhìn về phía thanh niên cao lớn. Chỉ thấy thanh niên kia sau khi nghe thấy tiếng kêu của cô bé thì sắc mặt cũng không hề thay đổi, vẫn là ánh mắt đờ đẫn nhìn thẳng về phía ba gã.
Cả ba gã đều hiện lên vẻ nghi hoặc.
Cô bé đang tỏ ra rất khẩn trương, nó vừa ôm đùi thanh niên vừa lắc lắc rồi khóc òa lên:
"Thạch Đầu ca ca, cuối cùng Nhạc Nhi cũng tìm thấy ca! Mấy người xấu này muốn bắt Nhạc Nhi đó, ca ca mau nện cho chúng một trận đi!"
Lúc này thanh niên cao lớn hình như mới nghe thấy cô bé nói, hắn từ từ cúi đầu xuống.
Cô bé vội ngước nhìn mặt thanh niên, khi thấy đôi mắt đờ đẫn của hắn thì trong lòng nó cảm thấy vô cùng hồi hộp..
Tuy nhiên khi ba gã kia thấy cảnh này thì trong lòng cũng khẽ động. Bọn gã đã sớm dùng thần thức đảo qua người thanh niên kia, kết quả là không thấy bất kỳ dấu hiệu nào của pháp lực.
Trường hợp này có hai khả năng: một là đối phương chỉ là phàm nhân, hai là đối phương có bí thuật đặc thù hoặc có mang trên người Pháp khí giúp ẩn pháp lực.
Nhìn vào tình huống quỷ dị khi nãy, cộng với việc cô bé mới gọi "Thạch Đầu ca ca
"thì cả ba đều cảm thấy khả năng thứ hai là rất cao, nói không chừng đây cũng là một gã Yêu tộc. Đạo sĩ họ Tề đang vắt cây phất trần qua tay, ánh mắt nhìn về phía thanh niên và cô bé với vẻ nghi hoặc, không biết gã đang suy tính gì trong đầu. Gã mặt ngựa lúc này cũng thu tay phải lại, im lặng rút lui về phía sau mấy bước đứng ngang hàng với gã râu quai nón và gã đạo sĩ, trong ống tay trái của gã đang nắm chặt một cái gì đó, mắt nhìn chằm chằm về phía cô bé."Không biết các hạ tên họ là gì?
Tại hạ là Yến Thừa của Huyết Đao Hội, đang cùng với hai vị đạo hữu liên thủ đuổi bắt con Yêu hồ này, nếu như các hạ không liên can gì tới chuyện này thì xin hãy tránh qua một bên." Sau khi đưa mắt hội ý với hai gã đồng bọn, đại hán râu quai nón đánh tiếng hỏi dò.
Cô bé nghe vậy thì càng lo lắng hơn, nó dùng ánh mắt van xin nhìn thanh niên cao lớn.
Thanh niên cao lớn chậm rãi ngẩng đầu nhìn về phía gã đại hán với ánh mắt đờ đẫn, hắn không thốt ra một lời.
Trong mắt đại hán râu quai nón hiện rõ vẻ bực tức, tuy nhiên gã vẫn kiềm chế được, gã nhắc lại thêm một lần nữa với giọng nói to hơn trước.
Cô bé đang há hốc miệng, nó chưa nói thêm câu nào nhưng hai bàn tay nhỏ xinh bám vào quần thanh niên có rõ ràng đang toát mồ hôi lạnh.
Thanh niên cao lớn vẫn không có chút phản ứng nào cả.
"Tên này xem ra rất khả nghi, chắc là có vấn đề rồi…chúng ta đừng phí thời gian nữa, hãy…" Gã mặt ngựa khẽ nghiêng người, miệng mấp máy truyền âm cho đồng bọn.
"Trong bán kính nghìn dặm quanh đây, khi nghe danh Huyết Đao Hội mà vẫn trấn định như vậy thì một là hắn có tu vi thông thiên, hai là tên đần thực sự. Tuy nhiên dù là thế nào thì chỉ cần với hành động che chở cho yêu nghiệt thì nếu chúng ta giết hắn cũng chẳng ai nói được gì. Tất nhiên quyết định thì vẫn do hai vị." Gã đạo sĩ híp mắt nhìn rồi truyền âm lại.
"Thái độ của các hạ thật coi thường ba người bọn ta!
"Gã râu quai nón khẽ gật đầu, gã thầm tính toán cây phác đao trong tay rồi bỗng thét lên một tiếng. Tiếng thét chói tai ở trong mảnh đại địa mênh mông tạo thành từng tiếng vọng ông ông khắp bốn phương. Nghe thấy âm thanh, gương mặt nhỏ nhắn của cô bé lộ rõ vẻ hốt hoảng, hay tay nó buông khỏi ống quần thanh niên, cầm chặt chiếc trống bỏi. Thanh niên cao lớn thì vẫn như kẻ điếc, không hề có chút phản ứng nào với diễn biến mới."Được lắm, các hạ không nên làm bạn với yêu nữ kia thì hơn, đã như vậy thì: Ra tay…" Hung quang lóe lên trong mắt gã đại hán, thanh phác đao trong tay bỗng nhiên phát ra ánh sáng chói mắt màu trắng, tay gã vung mạnh ra.
Một đạo hắc quang bay vụt ra, quay tít trên không nhiều vòng rồi biến thành một tấm lưới lớn màu đen chụp thẳng xuống.
Cô bé kinh hãi vội lui về phía sau, tuy nhiên do khoảng cách hai bên quá gần nên đã không kịp.
Tấm lưới như một đám mây đen phủ xuống rồi khép chặt lại nhốt nó và thanh niên ở bên trong, trên mỗi mắt lưới phát ra ánh hàn quang rồi hiện lên một thanh loan câu màu ánh vàng lóng lánh, lộ vẻ sắc bén vô cùng.
Cô bé thét lên một tiếng, há miệng phun ra một đám huyết vụ, đồng thời tay cầm trống lắc mạnh.
Tùng!
Một tiếng trống bang lên, thanh quang bao phủ cô bé chớp lên, bóng người tan biến hóa thành một khúc gỗ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!