Chương 18: Đi chợ phiên

Như Ý lại định làm món gì nữa đây?

Mới cắn một miếng chưa kịp nuốt, mùi thơm nồng của trứng trà đã khiến Mạt Lị siêu lòng. Bàn tay nhỏ lập tức giữ chặt lấy cổ tay của Vưu tẩu tử, không chịu buông, liền muốn ăn miếng thứ hai. Một quả trứng cũng không lớn lắm, chẳng mấy chốc, dưới ánh mắt sửng sốt của Vưu tẩu tử, Mạt Lị đã ăn sạch cả quả.

Phần lòng đỏ mà trước kia cứ phải móc ra trước mới chịu ăn, giờ cũng ăn hết sạch, chẳng chừa lại chút nào, ăn xong còn l**m môi, bộ dạng thèm thuồng chưa đã.

Trình nương tử còn đắc ý hơn cả Diêu Như Ý: "Nhìn xem, Mạt Lị ăn ngon thế kia! Mạt Lị, ngon không?"

Mạt Lị gật đầu lia lịa: "Ngon ạ! Mai con còn muốn ăn nữa!"

Tiểu Tùng cũng reo lên: "Con cũng thế!"

Vưu tẩu tử mừng rỡ ôm con gái lên, thơm một cái rồi rút khăn ra lau miệng cho bé, dịu dàng nói: "Được được, mai nương sẽ đến nhà Như Ý tỷ tỷ mua."

Nói xong lại quay sang Như Ý:

"Như Ý này, phiền muội mai làm nhiều thêm chút, nhớ để phần cho ta nhé. Ta chăm con bé đi ngủ, mai không dậy sớm nổi. Một lát nữa về nhà ta sẽ mang tiền tới trước, nhớ để dành năm quả cho nhà ta."

Du thẩm tử cũng nhanh miệng tiếp lời:

"Nhà ta lấy hai mươi quả. Nhị lang nhà ta làm ở Đại Lý Tự, dạo này bận một vụ án lớn, bận đến mức không ăn được cơm, có mấy quả trứng này ăn đỡ vài miếng, còn có thể chia cho đồng liêu."

Còn về lão đầu nhà bà? Bà chưa từng nghĩ tới việc để phần cho ông. Dù sao cái ông trời đánh ấy có miếng ngon nào mà không giành cho chim của ông ta? Không xứng ăn đồ ngon! Ăn vỏ cây đi cho rồi!

Ngân Châu tẩu tử cũng góp lời: "Nhà ta cũng lấy hai mươi quả, ta còn muốn đem cho nhà cữu cữu nữa."

Chỉ có Trình nương tử khoác tay Như Ý, cười nói: "Ta dậy sớm được, mai tự mình đến mua."

Việc làm ăn tới rồi! Diêu Như Ý cong mắt cười, vui vẻ đồng ý.

Cả nhóm người lại vừa đi vừa cười nói, tiếp tục tiến về phố Mã Hành, ánh nắng mùa thu rọi xuống khiến ai nấy đều thấy ấm áp dễ chịu.

Họ trả tiền rồi bước lên "xe buýt liên tỉnh phiên bản Tống triều". Đó là loại xe dài mui trần do sáu con ngựa kéo, một chiếc xe có thể chở hơn mười người, ba văn một chỗ. Mọi người vừa ngồi vào chỗ lại tiếp tục trò chuyện.

Du thẩm tử giống hệt đài phát thanh trong hẻm, lời nói nhiều không dứt, suốt dọc đường thao thao bất tuyệt.

Trước tiên là kể về một vị tiến sĩ họ Chu ở Quốc Tử Giám, rất thích chiếm tiện nghi, keo kiệt vô cùng, hay tới nhà học sinh tố cáo rồi tiện thể nhận lấy chút lễ vật đền bù, cả ngày sống bằng mấy món thịt cá lừa được, không cần tiêu đồng nào. Du thẩm tử cười khẩy:

"Bảo sao giờ tuổi này vẫn chưa lấy được vợ, ai mà chịu gả cho loại người này?"

Lại kể chuyện nhà họ Mạnh, cha ngày ngày đánh con, nương là Quan thị thì ngày ngày đánh lại chồng, cả nhà gà bay chó sủa, náo nhiệt lắm. Sau cùng còn nói đến nhà họ Lâm. Như Ý cứ tưởng là nhà họ Lâm bên vách nhà mình, ai ngờ trong hẻm còn có một nhà Lâm khác, đối diện với tiệm may nhà họ Trình, là nhà của Lâm ty tào đang làm ở phủ Khai Phong.

Du thẩm tử kể về vợ của Lâm ty tào

- Anh thị, bà ta đã sinh năm đứa con trai, giờ hơn bốn mươi rồi mà lại đang mang thai đứa thứ sáu. Lâm ty tào cuống đến mức đi cầu thần bái Phật khắp nơi, vừa cầu cho vợ sinh nở bình an, vừa hy vọng lần này có thể sinh được một nữ nhi. Nhưng Du thẩm tử chắc như đinh đóng cột:

"Tôi nhìn cái bụng bà ta nhọn hoắt, từ lúc có bầu thì mũi to hẳn ra, mặt nổi đầy mụn, sợ rằng lại là con trai nữa cho coi! Tôi nói cho tỷ muội biết, nữ nhi mới là bảo bối, mang thai nữ nhi thì da mặt trơn láng như trứng gà bóc vậy."

Vưu tẩu tử che miệng cười khẽ bằng khăn tay:

"Nếu lần này thật sự sinh ra Lâm lục lang, không khéo Lâm ty tào lại ngất tại chỗ?"

Năm xưa khi sinh Lâm ngũ lang, Lâm ty tào căng thẳng đến mức đi đi lại lại ngoài phòng sinh như con lừa kéo cối. Bà đỡ hớn hở bế đứa trẻ béo tròn ra báo tin mừng: "Chúc mừng đại nhân, nương con đều bình an!"

- Ông ta mặt tái mét, cố cứng rắn bước tới vén khăn tã, quả nhiên lại là con trai!

Tức thì "gá" một tiếng, hai mắt trắng dã ngất xỉu luôn.

Nghe đến đây, Diêu Như Ý cũng không nhịn được mà bật cười.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!