Trong cuộc chiến tranh giành ngôi vị, Vân gia ủng hộ Tam hoàng tử có mẹ đẻ xuất thân hiển hách.
Bởi vậy, ngay khi Thái tử đăng cơ, liền lấy tội danh mưu phản, xử trảm cả nhà Vân gia.
Phu quân ta có công phò tá, được Tân Đế ban cho một miếng kim bài miễn tử.
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Vân gia biết được, bèn cầu xin phu quân cưới đích nữ Vân gia làm bình thê, giữ lại huyết mạch Vân gia.
Bởi vì ta không nguyện ý, phu quân liền không đồng ý, Vân gia từ đó diệt tộc.
Ba năm sau——
Ta cùng phu quân về quê tế tổ, lại đột nhiên gặp phải sơn tặc. Lúc sắp trốn thoát, hắn lại tự tay đẩy ta cho sơn tặc, ánh mắt lộ ra đầy hận ý.
"Nếu không phải ngươi ghen tuông vô tình, Triều Nhi đã có thể sống sót, trở thành thê tử của ta!"
Sống lại một đời, hắn lại lần nữa đề xuất muốn cưới đích nữ Vân gia làm bình thê, ta liền dứt khoát gật đầu đồng ý.
Lần này, ta sẽ tiễn hắn và Vân gia cùng lên đường!
1
Ký ức cuối cùng trước khi chết.
Là từng tên, từng tên sơn tặc ra vào địa lao, mặc kệ ta khóc lóc cầu xin, bộc lộ thú tính nguyên thủy nhất, không ngừng giày vò ta.
"Mỹ nhân, phu quân của ngươi cũng không cần ngươi nữa, chi bằng theo bọn ta?"
"Tiêu Ngọc chính tay đẩy ngươi cho bọn ta, còn nói muốn chơi đùa thế nào cũng được."
...
Bên tai ta tràn ngập tiếng giễu cợt và chế nhạo.
Từng thời khắc, đều đang nhắc nhở ta, vĩnh viễn đừng quên sự phản bội của Tiêu Ngọc!
Phu quân của ta
- Tiêu Ngọc.
Hắn từng cùng ta ân ái mặn nồng, càng là trước mặt tổ tiên Tiêu gia thề thốt, nói cả đời này chỉ có mình ta là thê tử, không phải sinh ly tử biệt thì không chia lìa.
Vậy mà cuối cùng, khi đối mặt với đám sơn tặc hung ác kia, lại tự tay đẩy ta xuống ngựa, mặc cho sơn tặc chà đạp, hắn lại cười đến khoái trá.
"Thẩm Tịch Nguyệt, năm đó nếu không phải ngươi ghen tuông vô tình, không chịu để ta cưới Triều Nhi làm bình thê, nàng ấy cũng không phải chịu liên lụy từ Vân gia, cuối cùng c.h.ế. t thảm. Nữ nhân lòng dạ sắt đá như ngươi, đáng phải chịu báo ứng!"
Nói xong, hắn phi ngựa bỏ đi.
Còn ta thì bị sơn tặc bắt về núi, chịu đủ mọi sỉ nhục, ngay cả thai nhi còn chưa thành hình trong bụng, cũng bởi vậy mà hóa thành một vũng máu.
Bị giày vò ngày này qua ngày khác, ta đã không thể chống đỡ thêm. Lúc hấp hối, ta nhìn vũng m.á. u dưới thân, trong mắt là ngập tràn thù hận.
"Tiêu Ngọc, nếu có kiếp sau, ta nhất định sẽ hóa thành lệ quỷ đòi mạng ngươi!"
2
"Tịch Nguyệt, nàng thấy thế nào?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!