Chương 43: (Vô Đề)

Sau Tết Dương lịch, bước sang tháng Giêng, thời gian chuẩn bị cho kỳ thi tuyển sinh riêng của các trường càng thêm căng thẳng. Các tiết văn hóa ở trường nghệ thuật đều tạm dừng, mỗi ngày từ sáng đến tối chỉ lặp đi lặp lại ba môn nhỏ, các tiết chuyên ngành và tự học.

Hôm đó, Lê Lý đến văn phòng tìm cô giáo Lý Du để hẹn giờ, tình cờ nghe thấy cô giáo dạy tỳ bà và cô giáo dạy dương cầm (dương cầm gõ –

- Đàn dương cầm Trung Quốc) trò chuyện.

Cô giáo dương cầm hỏi:

— Yến Vũ đăng ký trường nào vậy?

Cô giáo tỳ bà thở dài:

— Đế Âm. Với trình độ của em ấy, cả đời này tôi cũng không theo kịp. Buổi biểu diễn giao thừa, cô có xem chưa?

— Xem trực tiếp rồi. Kỹ thuật, cảm xúc, khả năng biểu đạt đều xuất sắc. Sau này đứa trẻ này chắc chắn sẽ ở tầm cỡ đại sư.

— Thiên tài thật... Người so với người đúng là chẳng thể so.

Nghe vậy, cô Lý Du quay sang hỏi Lê Lý:

— Em lại đăng ký Đế Nghệ à?

— Dù sao cũng chuẩn bị thử sức Lan Nghệ rồi, chi bằng cố thêm một chút. Gắng sức, chịu khó chịu khổ một thời gian.

— Vậy là bốn trường rồi.

— Giảm một trường, Hà Đại và Dự Đại gần như tương đương, chỉ giữ Hà Đại thôi.

Lão Bì không biết vào từ lúc nào, không tán đồng:

— Ngành nhạc nhẹ của Học viện Nghệ thuật Đế Châu mạnh hơn Lan Nghệ nhiều. Muốn vào được Lan Nghệ em đã phải bỏ ra rất nhiều công sức, huống hồ là Đế Nghệ? Chọn trường cũng phải nhìn vào tình hình bản thân, đừng đặt mục tiêu quá cao. Tôi cũng muốn đến thành phố Tây dạy học đây này.

Lê Lý chẳng buồn đáp.

Cô Lý Du cười:

— Thi thử thôi thì có sao. Tôi thấy em biểu diễn trong đêm hội rất tốt, nền tảng có, tiềm lực cũng lớn. Chỉ cần giữ vững tinh thần cố gắng, thêm chút may mắn khi thi, chưa biết chừng đâu.

Lão Bì không muốn nói về cô nữa, liền đổi chủ đề:

— Tiết mục của Yến Vũ và Thôi Nhượng hôm giao thừa có người quay video đăng lên mạng, cũng khá hot đấy.

Cô Lý Du nói:

— Tôi cũng lướt thấy rồi. Chỉ là hiệu ứng quay bằng điện thoại không tốt, không bằng xem trực tiếp.

Cô giáo dương cầm:

— Với người không chuyên thì thế là đủ. Phải nói thật, Yến Vũ đúng là đẹp trai.

Cô giáo tỳ bà:

— Đúng thế. Con gái tôi xem xong nói muốn học tỳ bà. Trước kia thế nào cũng không chịu học, nhạc cụ dân tộc thì càng không, cứ đòi học violin. Sáng nay còn hỏi tôi Yến Vũ ngoài đời có đẹp trai như trên video không. Tôi bảo ngoài đời đẹp hơn gấp trăm lần, ai bảo con không chịu học tỳ bà.

Cô giáo dương cầm:

— Thế cũng tốt. Cậu ấy có hình tượng tốt, hy vọng sau này có thể ảnh hưởng đến nhiều trẻ em học nhạc cụ dân tộc hơn. Tôi còn lo sang năm sẽ chẳng có học sinh mới nào chọn học dương cầm nữa.

Mấy thầy cô trò chuyện dông dài, Lê Lý bước ra khỏi văn phòng. Cô nghĩ chiều nay Yến Vũ sẽ đến, nhưng anh không xuất hiện.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!