Những năm trước, kỳ nghỉ Quốc khánh lúc nào cũng nắng vàng rực rỡ, năm nay cũng không ngoại lệ.
Rõ ràng tuần trước, Giang Châu vẫn mưa dầm dề, không khí se lạnh như sang thu. Thế mà vừa đến Quốc khánh, nhiệt độ bỗng tăng vọt, trời thu quang đãng ngút ngàn. Đứng lâu dưới nắng, nóng chẳng khác gì quay lại mùa hè.
Từ tám giờ sáng, Lê Lý đã đứng trước cửa tiệm của Mã Tú Lệ kiểm hàng vừa được dỡ xuống từ xe tải nhỏ: hai thùng nước dừa hiệu Cây Dừa, một thùng bánh Oreo nhân dâu, hai thùng găng tay nhựa, một thùng búi rửa bát bằng thép, mười hộp bao giày...
Mấy chục loại hàng, Lê Lý lần lượt đối chiếu. Vỉa hè chật chội, không đủ chỗ xếp, lại chắn lối đi. Thỉnh thoảng cô phải mang hàng vào kho trong nhà. Đi đi lại lại mấy chuyến, mồ hôi ướt đẫm trán.
Tài xế giao hàng liếc vào siêu thị nhỏ, thấy Mã Tú Lệ đang nhâm nhi hạt dưa, lướt điện thoại, thỉnh thoảng mới đứng dậy tính tiền cho khách.
Tài xế tặc lưỡi:
"Cô vừa kiểm hàng vừa bưng vác, mà bà ấy không ra phụ một tay à?"
Lê Lý vừa nhìn hai bao gạo mới được dỡ xuống, vừa gạch dấu vào sổ:
"Cầm tiền người ta thì làm việc cho người ta thôi."
"Nhiều việc thế này mà chỉ có mỗi cô làm. Mấy bà chủ khôn lắm, chẳng chịu thuê thêm người."
"Người giỏi thì làm nhiều." Lê Lý tiếp tục rà soát: "Sữa đặt là ba thùng Dương Quang Mục Trường, sao lại giao thành Mân Khôi Mục Trường?"
"Dương Quang Mục Trường hết hàng rồi, Mân Khôi Mục Trường chất lượng như nhau."
Lê Lý quay vào trong gọi:
"Cô Mã ơi, Dương Quang Mục Trường hết, đổi thành Mân Khôi Mục Trường."
Mã Tú Lệ lập tức bỏ hạt dưa xuống, chạy ra:
"Thế thì phải bù tiền chứ."
Người giao hàng: "Giá hai loại giống nhau mà."
"Không được, tôi đặt Dương Quang Mục Trường cơ..."
Hai người liền mặc cả qua lại.
Lê Lý không xen vào, ôm mấy thùng hàng vào trong, lúc quay ra thì đưa tay quệt mồ hôi. Lúc này ánh nắng đã gay gắt, con phố Lưu Ly cũng dần tỉnh giấc, người xe qua lại tấp nập, nhộn nhịp hẳn lên.
Nhà nào cũng mở cửa tiệm, quốc kỳ đỏ tươi tung bay giữa tán cây xanh.
Vô tình ngước sang bên kia đường, cô thấy Yến Vũ. Anh mặc áo hoodie trắng ngà, đeo tai nghe chụp tai màu đen, đang đi trên vỉa hè đối diện.
"Lê Lý, kiểm hàng xong chưa?"
"Ờ, sắp rồi." Lê Lý quay lại đáp.
Kiểm nốt số hàng còn lại, xe tải rời đi. Mã Tú Lệ lại biến đâu mất.
Trước cửa tiệm, chỉ còn mình Lê Lý đối diện đống thùng giấy đầy hàng. Cô xắn tay áo, cởi áo khoác vứt lên quầy, lần lượt bê từng thùng vào.
Trên chiếc tivi treo tường đang phát bản tin: "Ngày đầu tiên của kỳ nghỉ Quốc khánh..."
Lần thứ ba quay ra cửa, Yến Vũ đã từ bên kia đường đi sang.
Anh vẫn đeo tai nghe chụp tai, ánh mắt lơ đãng, rõ ràng tâm trí còn mải chìm trong âm nhạc.
Lê Lý không định chào hỏi, đang bê một thùng chân gà ngâm ớt thì Yến Vũ bước lại, cúi xuống nhấc một thùng nước dừa, mang vào siêu thị.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!