Chương 36: Thỉnh thoảng vẫn nghĩ về nó

Phòng tắm tràn ngập hơi nước.

Diêu Nhiễm nằm trong bồn tắm, đầu hơi ngẩng lên, mắt nhắm lại, chiếc cổ trắng nõn thon thả phủ đầy những giọt nước trong như pha lê, nước nóng khiến toàn thân nàng nóng bừng.

Suy nghĩ lại vô thức lướt qua.

Mình quan tâm Khương Niệm nhiều như vậy sao? Ngay cả Nguyễn Hãn cũng nhìn thấy.

Nghĩ kỹ lại, đêm đó trước mặt Khương Niệm đúng là nàng không thể giữ bình tĩnh. Lúc đó nàng cũng rất ngạc nhiên, chỉ có thể nói là bản thân đang ghen…

Diêu Nhiễm mở mắt ra, hít một hơi thật sâu, nàng đột nhiên cảm thấy mình thật vô lý. Đây vốn là một mối quan hệ không rõ ràng, tại sao nàng lại hờn dỗi trước mặt Khương Niệm?

Nàng cho rằng từ chối sự theo đuổi của Khương Niệm sẽ giúp tâm trí bình tĩnh lại, cũng như chấm dứt sự liên quan giữa hai người. Nhưng khi nàng nhìn thấy Khương Niệm mập mờ cùng người khác, nàng không thể khống chế được một số cảm xúc trong lòng, không thể giữ bình tĩnh.

Nàng luôn để ý và không thể nhắm mắt làm ngơ.

Ngâm mình khoảng nửa tiếng, Diêu Nhiễm bước ra khỏi bồn tắm, cầm chiếc khăn tắm bên cạnh quấn quanh người. Nàng vốn đã mệt mỏi, sau khi tắm xong liền cảm thấy buồn ngủ.

Trở lại phòng ngủ, Diêu Nhiễm cầm điện thoại lên, nhìn thoáng qua, tối nay Khương Niệm gửi cho nàng tin nhắn WeChat.

[Khương Niệm] Chân Tứ Mao đã lành và có thể đi lại bình thường.

Bên dưới còn có một đoạn video, Diêu Nhiễm dùng đầu ngón tay bấm vào.

Trong video, Tứ Mao đang chạy nhảy quanh phòng. Nàng có thể nhận ra đó là nhà Khương Niệm khi thấy chiếc ghế sô pha quen thuộc. Sau khi Khương Niệm gọi "Tứ Mao", nó lập tức chạy về phía màn hình. Đột nhiên, trên màn hình tràn ngập khuôn mặt của cún con, nhóc này bắt đầu xoa hai tay vào nhau một cách ngây thơ và đáng yêu.

Diêu Nhiễm xem video hai lần, nhưng vẫn không khỏi nhếch môi. Người ta hay nói thú cưng sẽ giống như chủ nhân của chúng.

Trong khi nàng vẫn đang suy nghĩ thì trên màn hình hiện lên dòng chữ "Bên kia đang gõ…".

Rất nhanh sau đó.

[Khương Niệm] Chị đã bôi thuốc chưa?

[Khương Niệm] Nhớ bôi thuốc nha, nếu không ngày mai sẽ rất đau.

Bị nhắc nhở, Diêu Nhiễm cảm thấy cánh tay hơi đau nhức. Nàng tìm thấy thuốc mỡ trong túi xách của mình, lại chìm trong suy nghĩ, nàng và Khương Niệm rõ ràng không ở cạnh nhau, nhưng nàng có thể dễ dàng tưởng tượng ra cảnh Khương Niệm giúp mình bôi thuốc.

Tim nàng đột nhiên đập nhanh hơn vài nhịp.

Diêu Nhiễm lấy lại tỉnh táo, dùng thuốc để xoa bóp vào chỗ đau nhức.

Sau khi bôi thuốc xong, Diêu Nhiễm suy nghĩ hồi lâu, sau đó lại nhấc điện thoại lên, trả lời tin nhắn của đối phương.

Khương Niệm đang nằm trên giường, cô đã đợi hơn nửa tiếng mà vẫn chưa thấy hồi âm. Đang định nhắn "Chúc ngủ ngon", thì nhìn thấy hộp thoại hiện ra một tin nhắn mới.

[Diêu Nhiễm] Xong rồi, cảm ơn em.

Khương Niệm nhìn thấy liền bật cười. Sau khi hờn dỗi lâu như vậy, rốt cuộc nàng đã dịu lại đúng không?

Studio ngày càng bận rộn, lịch hẹn của Khương Niệm cũng đã kín chỗ. Ban ngày cô đưa Tứ Mao đến studio, buổi tối lại đắt Tứ Mao về nhà. Cô cũng không có nhiều thời gian nghỉ ngơi với lịch trình bận rộn này.

Hôm đó, Khương Niệm phải làm việc đến gần chạng vạng. Tan làm, cô đeo dây xích cho Tứ Mao, một người một chó đi dọc theo con hẻm quen thuộc.

Trước mặt còn có người đang dắt chó đi dạo. Họ trông giống như một cặp tình nhân trẻ đang yêu nhau. Họ đi dạo nhàn nhã với các ngón tay đan chặt vào nhau.

Khương Niệm nhìn với ánh mắt ghen tị. Cô lấy điện thoại di động ra quay video Tứ Mao đang đi phía trước, đưa cho Đại Muộn Tao xem.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!