"Không có gì." Diêu Nhiễm trả lời.
Nguyễn Hãn rất nghi ngờ. Nàng đã mất tập trung cả đêm, nhưng không giống lo lắng chuyện công việc.
Khương Niệm hát xong, đi xuống sân khấu giữa tiếng náo nhiệt, nhìn thấy mấy người đang mỉm cười vẫy tay chào cô, đêm nay cô không đến một mình.
Diêu Nhiễm lặng lẽ nhấp thêm một ngụm rượu.
Nguyễn Hãn chú ý tới Diêu Nhiễm đang nhìn về phía Khương Niệm, liền nói đùa: "Sao vậy, giờ cậu lại thấy không quen với việc không còn người theo đuổi sao?"
Diêu Nhiễm nhìn cô, không có hứng trả lời chỉ bình tĩnh im lặng.
Nguyễn Hãn nhìn người trước mặt. Tại sao mỗi khi nhắc đến Khương Niệm, Diêu tổng lại có phản ứng hơi kỳ lạ. Cô suy nghĩ một chút, không khỏi thăm dò hỏi: "Cậu có hứng thú với Khương Niệm không?"
Không phải tự nhiên mà Nguyễn Hãn hỏi như vậy, trong khoảng thời gian này, Diêu Nhiễm đã để ý tới Khương Niệm quá nhiều. Nàng biết rõ Khương Niệm đối với mình không hoàn toàn trong sáng, nhưng nàng không những không lạnh lùng với Khương Niệm mà còn để ý ngược lại cô.
Trong ấn tượng của Nguyễn Hãn, Diêu Nhiễm luôn thờ ơ với những người theo đuổi, nàng không thích dính líu tình cảm với người khác, nàng chỉ đơn giản lạnh lùng và thẳng thừng từ chối.
Diêu Nhiễm liếc nhìn Nguyễn Hãn, thay đổi chủ đề trò chuyện của họ thành một số vấn đề kinh doanh.
Nguyễn Hãn cho biết Hà Cầm ở SL rất dễ đối phó, đặc biệt là với phụ nữ xinh đẹp. Diêu Nhiễm ngay lập tức hiểu ý cô. Hà Cầm thuộc vòng bạn bè của Nguyễn Hãn, sẽ không ngạc nhiên nếu cô ấy thích phụ nữ.
Trò chuyện không được bao lâu, Nguyễn Hãn phát hiện cách đó không xa có một thanh niên đang trò chuyện với Hứa Hạ. Cô lập tức đặt ly rượu trong tay xuống, đứng dậy nói với Diêu Nhiễm: "Chờ tôi một lát."
Diêu Nhiễm cảm thấy hơi mệt, nàng nói với Nguyễn Hãn: "Cậu đi trước đi, tôi về nhà đây."
"Có muốn tôi đi cùng cậu không?" Nguyễn Hãn thấy tình trạng của Diêu Nhiễm không được tốt lắm.
Diêu Nhiễm mỉm cười và lắc đầu.
Sau khi Nguyễn Hãn đi rồi, Diêu Nhiễm ngồi thêm một chút nữa.
Bàn của Khương Niệm đang chơi game, rất náo nhiệt. Dạo gần đây cô không có nhiều hứng thú, nhưng cô không muốn có cảm giác bị bỏ rơi, nên tự tìm cách giải khuây.
Càng chán nản, cô càng thích ở những nơi sôi động. Những ngày này, khi mọi người mời cô tham gia tiệc, cô không bao giờ từ chối. Nhưng cô vẫn không cảm thấy khá hơn.
"Này, Khương Niệm." Cô gái ngồi bên cạnh đẩy cánh tay Khương Niệm.
"Cái gì?"
"Cậu có thấy mỹ nhân ngồi bên kia cứ nhìn cậu không? Chắc nàng muốn xin thông tin liên lạc của cậu đó."
Khương Niệm không có phản ứng, chỉ uống rượu, "Không có hứng thú."
Người bạn nói thêm: "Đó là phong cách tỷ tỷ trưởng thành mà cậu thích, một tỷ tỷ rất thanh lịch".
Khương Niệm mỉm cười, vẻ mặt vẫn không quan tâm.
"Gần đây cậu bị sao thế?"
Khương Niệm im lặng, sau khi uống xong ly rượu, cô mới chú ý đến Diêu Nhiễm. Tối nay nàng đến quán bar, ngồi nói chuyện với Nguyễn Hãn, bây giờ lại ngồi một mình.
Nhìn thoáng qua, ánh mắt Khương Niệm không tự chủ được dính chặt vào nàng. Luôn chú ý đến cô sao?
Khi cô bạn kế bên thấy cô nhìn nàng, liền cười và nói: "Tôi nói rồi mà đó là kiểu người cậu thích".
Khi nhìn Diêu Nhiễm lần nữa, ánh mắt cô bất động.
Hai người thờ ơ nhìn nhau giữa khung cảnh ồn ào và mờ ảo.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!