Chương 26: Vậy nên phải miễn cưỡng chia tay

Nghe Khương Niệm nói, Diêu Nhiễm tỉ mỉ trả lời: "Lần trước tôi bị bệnh, em đã chăm sóc tôi rất tốt."

Đó là tất cả sao? Khương Niệm nhìn nàng, mím môi cười nói: "Diêu tổng với mọi chuyện đều rõ ràng như vậy sao?"

Diêu Nhiễm ngầm đồng ý với lời nói của Khương Niệm. Nàng không thích nợ ân tình của người khác. Lần này nàng đi cùng vì thật sự cần thiết.

Sau khi được Khương Niệm nhắc nhở, Diêu Nhiễm cũng cảm thấy đêm nay "tình bạn" của mình đã gần như đủ rồi. Nàng hỏi: "Em có muốn ở đây à? Vậy tôi đi trước."

"…"

Khương Niệm lập tức lắc đầu, quay người nhìn Tứ Mao: "Tứ Mao, ngày mai ta tới gặp ngươi, ngươi ở đây sẽ ổn thôi."

Hai người lại cùng nhau bước ra khỏi bệnh viện thú cưng. Diêu Nhiễm tiễn Khương Niệm, đưa cô trở lại studio.

Khi xuống xe, Khương Niệm hỏi nàng có muốn vào studio ngồi một lát không. Quả nhiên, cô nhận được một câu trả lời đã lường trước "Không".

Đứng bên đường, Khương Niệm nhìn chiếc xe biến mất trong màn đêm, cô ngơ ngác một lúc.

"Chị có phải miễn cưỡng chia tay không?"

Khương Niệm nghe được phía sau truyền đến thanh âm, quay người lại.

Lúc này trong cửa hàng không có khách hàng, Khâu Lam đang nghỉ ngơi chơi điện thoại ở tầng một thì Khương Niệm quay lại. Cô bước ra ngoài thì thấy Khương Niệm đang nhìn chằm chằm không rời mắt về hướng nàng rời đi.

"Chuyện thế nào rồi?"

Khâu Lam hỏi cô.

"Tôi tiêm xong mũi thứ nhất, còn có mấy mũi nữa. Tứ Mao cũng đã được đưa đi bệnh viện rồi, bác sĩ nói không có chuyện gì." Khương Niệm sau khi tỉnh táo lại, trong lòng cảm thấy khó chịu. Chỗ tiêm nơi cánh tay hơi sưng và đau.

Khâu Lam: "Tôi muốn hỏi về người vừa rồi."

Khương Niệm giả ngu: "Làm sao vậy?"

"Nàng có phải là người mà cậu hẹn hò gần đây không?" Khâu Lam muốn xác nhận nghi ngờ của mình.

Khương Niệm cũng không có giấu diếm, cười nói: "Làm sao cậu biết?"

Thật sao? Khâu Lam có phần ngạc nhiên. Cô nghĩ rằng người có thể khiến Tao Bao này mê mẩn chắc phải là một hồ ly tinh, nhưng cô không ngờ rằng đó lại là một người phụ nữ lạnh lùng và thậm chí khổ hạnh. Nhưng khí chất của đối phương thực sự rất xuất sắc.

"Không khó đoán, lúc nhìn nàng ánh mắt của cậu rất rõ ràng." Khâu Lam thẳng thắn nói, khi hai người gần nhau, rõ ràng quan hệ của bọn họ không hề "ngây thơ".

"Này, tối nay có tiến triển gì không?" Khâu Lam mặc dù không mấy lạc quan trước sự vướng mắc như vậy nhưng vẫn tỏ ra lo lắng.

Tiến triển? Khương Niệm trả lời Khâu Lam: "Không có."

Khâu Lam nửa đùa nửa thật nói: " Khương tiểu thư, có ai mà cậu không thể quyến rũ sao?" Đúng vậy, cô là một người xinh đẹp, năng động, nhiệt tình và còn độc thân.

Khương Niệm suy nghĩ một chút: "Nàng thì khác." Thủ đoạn của cô dường như không có tác dụng với Diêu tổng.

Khâu Lam vẫn chưa quen với việc Khương Niệm nghiêm túc như vậy, nên cô nói chuyện nghiêm túc hơn. "Khương Niệm, lần này cậu sẽ không va vào rắc rối đó chứ? Cuối cùng cũng có người trị được cậu."

Trước kia Khâu Lam toàn thấy người khác tương tư Khương Niệm, không ngờ bây giờ cô lại tương tư người khác.

Khương Niệm im lặng, khi Khâu Lam nói lời này, ý nghĩ đầu tiên hiện lên trong đầu cô là cô sẽ bằng lòng được Diêu Nhiễm "trị", nhưng…

Rất khó.

Cô chưa bao giờ khó chịu đến thế.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!