Chương 23: Tối mai chị có rảnh không?

"Chỉ là ngủ với nhau, chắc chắn nàng chỉ muốn giải quyết nhu cầu, cậu lại còn động tâm trước. Sao trước đây tôi không nhận ra là cậu ngây thơ như vậy?" Khâu Lam nghĩ nếu mối quan hệ chỉ là vui vẻ qua đường thì điều cấm kỵ nhất là tình cảm thật.

Khương Niệm bị sặc soda. Tuy rằng không muốn thừa nhận, nhưng Khâu Lam nói đúng, dường như Diêu Nhiễm chỉ muốn giải tỏa… Sự thân mật giữa bọn họ chỉ giới hạn ở thú vui xác th1t. Những lúc bình thường, họ thậm chí không phải bạn bè.

"Cậu nghiêm túc đấy à?" Khâu Lam nhìn phản ứng của Khương Niệm liền thấy có gì đó không đúng. "Có phải do cậu độc thân quá lâu nên thích cùng nàng lên giường? Bản thân cậu không phải thích nàng."

Khương Niệm liếc nhìn Khâu Lam, trả lời cô rõ ràng: "Tôi thích hết."

Khâu Lam: "…"

Tao Bao đột nhiên thâm tình như vậy, có chút không quen.

Trước đây, mấy lời nói thích hay rung động của Khương Niệm, Khâu Lam đều không để trong lòng. Dù sao sự cảm nắng của Khương Niệm đến rồi đi rất nhanh, chẳng bao lâu cô ấy lại thấy chán. Nhưng điều cô chắc chắn là lần này Khương Niệm rất khác, tối hôm qua cô ấy vội vàng như vậy, cô tưởng có chuyện gì gấp, nhưng cuối cùng là đi lăn tình?

"Chỉ là chuyện hẹn hò thôi mà, tôi nghĩ cậu không nên để tâm nhiều quá…" Khâu Lam suy nghĩ một lúc rồi nhắc nhở bạn mình.

Bởi vì hôm nay Diêu Nhiễm lạnh lùng rời đi, Khương Niệm cả ngày nay bơ phờ. Khi nghe Khâu Lam nói ra lời này, trái tim càng trở nên trống rỗng.

Thấy tâm trạng cô không tốt, Khâu Lam cười an ủi nói: "Có lẽ sau một thời gian nữa Cậu có thể buông bỏ. Dù sao nhiệt huyết của cậu luôn dễ dàng bị dập tắt."

Khương Niệm nghiêng đầu liếc Khâu Lam một cái, phàn nàn: "Cậu thật đúng là giỏi an ủi người khác."

Khâu Lam còn muốn nói thêm gì đó.

Khương Niệm đã đứng dậy, ném lon soda rỗng vào thùng rác rồi bước ra ngoài.

Khâu Lam sợ cô em gái này lại đột nhiên biến mất nên căng thẳng: "Cậu lại đi đâu nữa?"

Khương Niệm quay lưng về phía cô, uể oải nói: "Đi chăm chỉ làm việc."

Khâu Lam cảnh cáo: "Tốt nhất nên như cậu nói. Gần đây có nhiều khách hàng quá, một số người không chờ được đã bỏ đi."

"Biết rồi."

Hè đến, cũng là thời điểm nhiều người muốn khoe làn da, khách hàng đặt hẹn ngày càng nhiều.

Màn đêm lại buông xuống.

Diêu Nhiễm về nhà sau khi tăng ca, đầu tiên nàng xả nước nóng vào bồn tắm, hi vọng việc ngâm nước nóng sẽ khiến nàng thoải mái.

Lần này, cảm giác mệt mỏi sau khi l@m tình quá độ còn tệ hơn lần trước, thắt lưng và cánh tay nàng đều đau nhức. Đại khái bởi vì so với lần trước đã quen thuộc hơn rất nhiều. Vừa nhớ tới đêm hôm qua nàng liền cảm thấy choáng váng, cũng không nhớ rõ họ đã làm bao nhiêu lần.

Diêu Nhiễm cởi áo ra, dấu hôn lốm đốm trên ngực, phải một thời gian mới biến mất.

Ngâm mình trong bồn tắm, nước nóng làm cơ thể bớt mệt mỏi, Diêu Nhiễm hít một hơi thật sâu, nhắm mắt lại, có lẽ tối qua quá mệt nên vừa tựa người vào bồn tắm một lúc đã thiếp đi.

Nàng có một giấc mơ ngắn, nóng bỏng như dòng nước nóng đang thấm vào cơ thể.

Nàng mơ thấy mình bước vào phòng tắm, Khương Niệm bất ngờ ôm nàng từ phía sau, nàng quay người, còn chưa kịp nói gì thì đã bị hôn say đắm và sâu sắc.

Hai người cùng nhau ngâm mình trong bồn tắm. Khương Niệm vẫn ngang ngược như ngày nào, hai người hôn nhau mãnh liệt, khiến nước trong bồn tràn ra, ướt đẫm.

Diêu Nhiễm tỉnh dậy thấy khát nước, hai má đỏ bừng, toàn thân nóng rực. Nàng cau mày rồi lại nhắm mắt lại, tại sao nàng lại trở nên như thế này?

Nó giống như việc không thể thỏa mãn những h@m muốn của mình và những điều đó cứ lần lượt hiện lên trong đầu.

Nàng không biết mình đã ngủ bao lâu, nước ấm cũng đã nguội. Nàng đứng dậy khỏi bồn tắm, cảm thấy th@n dưới có chút nhớp nháp, đành phải tắm thêm lần nữa.

Khi con người có nhiều suy nghĩ thì khó có thể ngủ yên. Suốt cả đêm, Diêu Nhiễm có nhiều giấc mơ, chúng không có chút logic, đều là những mảnh vụn rời rạc.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!